Ninh Ngọc Hi từ bỗng nhiên không hiểu sao bị đánh đến phục hồi lại tinh thần, vì đau đớn mà biểu tình có chút vặn vẹo nhìn người trước mắt: "Con mẹ nó mày biết tao là ai không, dám đánh tao?"
"Cô còn không phải là đứa quen biết với Ninh Mạn Thanh!.
.
Mẹ nó buông tôi ra! Cô dám đánh tôi, cô chờ chết đi!"
Ninh Ngọc Hi cảm thấy Lê Sơ có chút quen mắt, nhìn mười mấy giây mới phản ứng lại, người này còn không phải nữ minh tinh trước đó hắn biết sao.
Người có liên quan đến Ninh Mạn Thanh đánh hắn, làm hắn thực sự cuồng nộ.
Ninh Ngọc Hi đột nhiên giãy dụa, làm Lê Sơ không thể không tiêu phí thêm nhiều sức lực ngăn chặn hắn lại.
Tuy rằng Ninh Ngọc Hi là nam nhân, nhưng giới tính đầu đều là Omega, nên sức lực Omega cũng chỉ ngang nhau, hơn nữa Ninh Ngọc Hi hiện tại cũng không có thế.
Bây giờ Ninh Ngọc Hi đang nửa bị đè xuống bồn rửa tay, hắn bỗng nhiên bị đánh, nên nửa người trên bị chặn lại, hắn dùng chân cố vùng vẫy lại bị Lê Sơ dùng giày cao gót hung hăn dẫm vào chân hắn, khiến biểu tình đau đớn của hắn càng thêm dữ tợn, lại hỏi thăm cả nhà Lê Sơ thêm một lần.
"Minh Chi ở đâu?"
Lê Sơ không để ý đến những ngôn ngữ chửi rủa ô uế của hắn, chỉ hỏi chuyện mình quan tâm.
Nàng biết hành động hiện tại của mình có chút lỗ mãng, như vừa rồi nóng đầu, thật sự không có nghĩ nhiều như vậy.
"Sao vậy? Thì ra là sốt ruột ra mặt vì người khác? Tôi càng không nói, so với lo lắng cho người khác còn không bằng tự lo lắng cho cô như thế nào.
"
Ninh Ngọc Hi thấy mình giãy giụa không được, đơn giản không giãy giụa nữa, tuy rằng có chút nhục, nhưng nghe thấy lời Lê Sơ nói lại cười nhạo nàng.
"Cô biết tôi là ai đi, dám ở nơi này làm chuyện như vậy, đừng tưởng rằng có Ninh Mạn Thanh chống lưng cho cô, cô có thể bình an không có việc gì.
"
Ninh Ngọc Hi cảm giác được mình chiếm thế bề trên, ánh mắt âm lãnh uy hiếp.
Lê Sơ tự nói cho mình phải duy trì bình tĩnh, nhưng nàng thực sự là bình tĩnh không nổi, lúc đọc truyện cách hàng chữ cũng cảm giác được nam phụ ác độc đến mức độ nào, hiện tại đối diện trực tiếp với loại ngốc bức như hắn, quả thật khiến người phát hỏa đến mức cháy lan.
Di động Lê Sơ còn cầm trong tay nàng, nàng nhìn thoáng qua màn hình hiển thị vẫn đang ghi âm, chọn dừng, sau đó bấm điện thoại.
Ninh Ngọc Hi thấy thế muốn bò dậy, bị Lê Sơ đạp thêm ba đạp, gương mặt lập tức trắng bệch kêu thảm một tiếng.
Lê Sơ xả một đoạn khăn giấy nhét vào miệng của hắn, rút thắt lưng của hắn trói lại tay hắn, lấy bảng báo đang dọn dẹp để trước phòng vệ sinh, đóng cửa lại.
Những động tác này nàng làm rất gọn gàng, thực sự cảm ơn nhân vật Tần Mộ này.
Lê Sơ hiểu rõ nàng không thể hỏi ra được cái gì từ miệng Ninh Ngọc Hi, chờ Ninh Ngọc Hi nói ra đáp án chính xác cho nàng, mới là chân chính lãng phí thời gian.
Sau khi nàng làm xong những chuyện kia, điện thoại điện không được, nên Lê Sơ lại gọi Wechat, qua vài tiếng vang bên kia bắt máy.
"Ninh lão sư, có một chuyện muốn nói với chị một chút!.
.
"
Lê Sơ dùng tốc độ nhanh nhất nói chuyện mình đang làm, trọng tâm là muốn cứu Minh Chi trước.
Nàng nói Ninh Ngọc Hi nhắc đến hai người, Minh Chi chắc là đang ở trong tay người tên Trần Mẫn, mà người trò truyện với Ninh Ngọc Hi chắc chắn là biết Minh Chi ở nơi nào.
Lê Sơ dùng mặt mở khóa di động của Ninh Ngọc Hi, Ninh Ngọc Hi trừng mắt nhìn nàng đến mức có thể bốc hỏa.
Lê Sơ cũng không sợ hãi, nói thật tình yêu của nàng với Ninh Mạn Thanh giấu giếm nguyên nhân chính là vì không muốn những người của Ninh gia nhắm vào, nhưng Ninh Ngọc Hi này thì ngu ngốc thực sự.
Theo tính cách của Ninh Ngọc Hi, khi nàng đá hắn cái đầu tiên, hắn cũng đã ghi hận nàng, nhất định trong lòng đang cân nhắc phải trả thù nàng kiểu nào, đến mức không thể sống được mới thôi, vậy nàng dứt khoát là không làm, đã làm là phải làm đến cùng.
"Được, chị biết là ai, em đừng tắt máy.
"
Ninh Mạn Thanh bỏ điện thoại xuống, cô biết rõ Ninh Ngọc Hi chơi chung với những người nào, trong lòng lại giật mình Lê Sơ gan thật lớn, sau đó là cho người điều tra.
Ninh Mạn Thanh bây giờ đang ở nơi khác, không có ở Vân Châu, cô nghĩ nghĩ một chút, gọi điện thoại cho Mục Tiêu.
Trong lúc đang chờ đợi, Lê Sơ cũng không nhàn rỗi.
Nàng chụp bộ dáng hiện tại của Ninh Ngọc Hi mấy tấm, lại xem xem mấy thứ trong điện thoại của hắn.
Ninh Ngọc Hi có một album khóa lại, Lê Sơ vẫn dùng mặt hắn giải khóa như trước, thấy được rất nhiều hình khó coi.
Loại chuyện ghê tởm như vậy nhưng những người này chắc chắn không phải làm lần đầu tiên, bọn họ là tư bản, xem người như đồ chơi, đây lại là ngành sản xuất màu xám, Lê Sơ cũng biết rõ ràng, nhưng chưa từng chân chính nhìn thấy qua, thực sự nhìn thấy rồi có chút buồn nôn.
Nàng lưu lại một phần chứng cứ, đem những thứ có thể xóa đều xóa hết, sau đó ném di động Ninh Ngọc Hi vào bồn cầu, ấn nút xả nước.
Ánh mắt Ninh Ngọc Hi gần như có thể giết người, gót giày Lê Sơ dừng trên bụng hắn, sắc mặt lạnh lẽo.
Những việc này cũng không làm Lê Sơ xúc động, thậm chí nàng còn có bình tĩnh xưa nay chưa từng có.
Nói nàng có lo lắng Ninh Ngọc Hi trả thù không, thì đó là không, nhưng nhìn từ góc độ của nàng, nàng biết hắn là dạng người gì, là người có thù tất báo, người khác không cẩn thận đụng hắn một cái, hắn có thể làm gia đình người ta phá sản thương vong.
Dù sao nàng cũng phải đối mặt với sự trả thù của hắn, vậy còn không bằng trước khi hắn trả thù, thì dứt khoát ác độc hơn hắn một chút.
Điện thoại bên kia truyền đến trả lời, Ninh Mạn Thanh nói: "Đã xác định được vị trí đó, Mục Tiêu đã đi qua.
"
"Hy vọng anh ta có thể đuổi kịp.
"
Một tay khác của Lê Sơ nắm chặt, gửi hy vọng hết lên nam chủ có sức lực thần kỳ, dù sao nam chủ luôn có thể đuổi đến trước lúc nữ chủ bị nguy hiểm mà, hy vọng lần này cũng giống như vậy.
"Nhất định kịp, em còn ở đó sao?"
"Còn.
"
Lê Sơ mở cameras, quay ngay Ninh Ngọc Hi.
Ninh Mạn Thanh còn không có gặp qua Ninh Ngọc Hi thảm như vậy, nghĩ đến đây là kiệt tác của bạn gái, nhịn không được cười lên một tiếng, nhưng mà vẫn có chút lo lắng cho an toàn của bạn gái.
"Chị đã kêu Viên Tử đi tìm em, cô ấy ở bên cạnh em chị sẽ yên tâm hơn một chút.
"
Còn chuyện lo lắng cho an toàn của em trai, thì không có trong sự tồn tại của Ninh Mạn Thanh, khi nhỏ thì còn đỡ chút, nhưng sau khi Ninh Ngọc Hi lớn lên lộ ra bản chất hoàn toàn xong, Ninh Mạn Thanh cũng cực kỳ