Kỷ Vân vui vui vẻ vẻ ghành bao lì xì, thêm 200 đồng nữa hắn cực kỳ vui vẻ.
Trong nhóm nổi lên một loạt tin nhắn cảm ơn bà chủ, Lê Sơ phải kéo tin lên đọc lại, nhưng điện thoại lại có cuộc gọi video đến.
"Chị vừa mới đọc được tin, nhưng mà hình như là cũng xuất hiện đúng lúc.
"
Ninh Mạn Thanh giống như mới vừa tham dự xong cuộc họp, cảnh sắc phía sau vẫn là văn phòng, cô mặc đồ tây, tóc dài bới lên sau đầu, nhìn cực kỳ giỏi giang.
"Uhm, vừa lúc, nhưng mà có phải là chị gầy đi hay không?"
Lê Sơ vốn dĩ muốn vui vui vẻ vẻ nói mấy lời âu yếm, nhưng nhìn gương mặt trên màn hình di động, phát giác Ninh Mạn Thanh hình như lại gầy hơn một chút.
Xương quai hàm càng thêm rõ ràng, son môi đậm sắc càng tăng thêm mấy phần khí thế sắc bén, ngũ quan mềm mại bị xua tan một chút, mang đến vài phần lạnh lẽo.
"Không có, chắc là do trang điểm.
" Ninh Mạn Thanh cảm thấy mình có thể là gầy một chút, nhưng cô cũng không có thừa nhận, giảo hoạt nói sang chuyện khác, "Chúc mừng bảo bối được đề cử.
"
Chuyện quan trọng hơn nữa là xưng hô thân mật, lực chú ý của Lê Sơ quả nhiên bị dời đi một chút, không tiếp tục tra hỏi nữa, chỉ dặn dò một câu: "Hứa với em, phải tự chăm sóc tốt bản thân.
"
"Uhm, chị biết rồi, chị vừa xem đoạn giới thiệu, thật ra cũng không cần quá khẩn trương, chị cảm thấy biểu hiện của em rất tốt, chỉ cần phim này có ảnh hưởng đến tâm lý người xem là được, giải thưởng chẳng qua chỉ là dệt hoa trên gấm.
"
Ninh Mạn Thanh cũng không thể nói Lê Sơ sẽ nắm chắc giải thưởng này, vì Ninh Mạn Thanh cho rằng vẫn còn tồn tại những người cạnh tranh rất mạnh, cô muốn cổ vũ cho Lê Sơ, nhưng lại không muốn để nàng chờ mong quá nhiều, tránh để nàng có tâm lý thất vọng.
Người cạnh tranh mạnh nhất chính là Đào Hân lão sư, đóng nữ chính trong bộ phim nói về sự hưng suy của gia tộc, nàng là một diễn viên Beta rất lợi hại, đã từng nhận được giải cho phim truyền hình, lần này biểu hiện của nàng vẫn đáng giá thưởng thức, cực kỳ xuất sắc như cũ.
"Vâng, em biết rồi, có thể được đề cử, em đã rất vui vẻ, dù sao kiếp sống biểu diễn của em vẫn còn rất dài.
"
"Uhm, đúng rồi, Đào Đào của chúng ta là lợi hại nhất.
"
Ninh Mạn Thanh nhìn gương mặt Lê Sơ trên màn hình, rất muốn duỗi tay xoa xoa, đáng tiếc chỉ có thể chạm vào màn hình lạnh lẽo.
"Sự kiện tối đó chị sẽ đến sao?"
Ninh Mạn Thanh nghe gật đầu nói: "Sẽ đến.
"
Ngày quan trọng với Lê Sơ như thế này cô sẽ không vắng mặt, cho dù cuối cùng Lê Sơ có nhận được giải thị hậu này hay không.
! ! !
Lễ trao giải bắt đầu ngày 26 tháng 12, Lê Sơ tưởng rằng bộ phim nàng đang diễn chắc cũng phải đến năm sau mới xong, chỉ là không ngờ lại đóng máy trước hai ngày so với ngày bắt đầu lễ trao giải.
Việc này vừa kỳ lạ vừa ma mị mà cũng bình thường, chẳng qua Lê Sơ lại không nghĩ tới sẽ phát sinh trên người nàng.
Kịch bản đưa đến theo tiến độ quay phim rất bình thường, nhưng nhà đầu tư tự dưng lại cảm thấy không đủ thú vị, không đủ đánh vào thị hiếu, nên biên kịch đành phải thêm một số tình tiết này kia, cũng thêm một số tình huống cẩu huyết thú vị.
Vì Lê Sơ không rõ chuyện gì nên diễn phải phối hợp với nữ chủ hai, diễn liền mấy tập, Lê Sơ mới phản ứng lại, nhân vật nàng diễn so với ban đầu hình tượng sụp đổ hoàn toàn.
Rõ ràng đây là một phú nhị đại lắm tiền đáng yêu nghĩa khí trợ công, dần dần lại đi theo hướng trà xanh, đi mấy tập đã trở thành bạn tâm giao của nữ chủ hai, khi Lê Sơ xem lại kịch bản lần nữa, nàng nhịn không được kháng nghị.
Nội dung tập này nàng cau mày không diễn được, tập này hai nữ chủ cãi nhau, nàng là nữ hai vừa trấn an bạn của mình xong, lại đi trấn an bạn gái của bạn tốt.
Hơn nữa khi trấn an bạn gái của bạn tốt xong lời thoại còn là "Em hiểu chị", "Cậu ấy thật ra cũng không nên như vậy.
"
Một nữ chủ hai cực kỳ cảm động, cảm thấy nàng cực kỳ hiểu lòng người, còn nói ra một lời thoại như sấm sét đánh trúng: "Nếu em ấy có thể hiểu tôi như em hiểu tôi thì tốt rồi.
"
Lê Sơ xem xong biểu tình là dạng hỏi chấm hỏi chấm hỏi chấm.
Khi nàng tiếp tục xem tiếp kịch bản, biểu tình càng thêm vặn vẹo.
Nữ hai giúp nữ chủ hai mua quà xin lỗi, đi lựa chọn cùng với nàng ấy, chọn vòng cổ nhẫn này kia, nữ hai mang lên, người bán hàng cũng không biết chuyện, còn tủm tỉm nói các nàng rất xứng đôi.
Trong kịch bản viết nữ hai nghe xong sắc mặt đỏ bừng chân tay luống cuống phủ nhận, một màn này bị bạn tốt của nữ chủ một nhìn thấy, chụp ảnh gửi cho nữ chủ một, bởi vậy bắt đầu hiểu lầm, sau đó lại có một màn cởi bỏ hiểu lầm ngọt ngào.
Biểu tình của Lê Sơ giống như bị táo bón, đối với cốt truyện như vậy nàng thật sự không có ý kiến gì, ý kiến của nàng chính là nhân vật nàng chọn ban đầu lại tan vỡ hình tượng.
Nếu là ngay từ đầu trà xanh cũng không nói, hoặc là nói có nguồn gốc động cơ này kia cũng được đi, mà loại nửa đường chuyển biến thế này thực sự khiến người khác đau dạ dày.
Biên kịch cũng bất đắc dĩ nói: "Lê tỷ, em cũng không có cách nào, nhà đầu tư yêu cầu, em chắc chắn phải làm theo, hiểu cho em đi.
"
Lê Sơ thật không hiểu nổi, nhân vật kiểu nàng chỉ có thể khiến người khác mắng mỏ mà thôi, mấu chốt cũng không phải là mắng hay không mắng, xuất phát từ chuyện có trách nhiệm với nhân vật này, còn đối với chuyện hình tượng bản thân, Lê Sơ cảm thấy không được.
Cho nên nàng đề nghị: "Vậy thôi em cho nhân vật này chết đi, đây cũng không ảnh hưởng nhiều đến cốt truyện, còn có thể lừa được một đợt nước mắt đứt ruột đứt gan, xúc tiến cảm tình của hai nữ chủ.
"
"Hơn nữa khi nhân vật này chết, nữ chủ một không thể tiếp tục ở lại nhà nàng nữa đúng không, không phải có thể dọn đến nhà nữ chủ hai sao, chuyện này như là luận lý thành chương rồi.
"
Lê Sơ mở rộng ý nghĩ mới cho biên kịch, biên kịch giống như suy tư gì đó gật gật đầu.
Kỳ thật đa số diễn viên đều không có năng lực quá lớn đến mức có thể sửa đổi được kịch bản, nhưng xét về bối cảnh đoàn phim hiện tại, Lê Sơ xem như là vị đại lão tốt nhất có tài nguyên lớn nhất trong đoàn, cho nên lời nàng nói nhất định cũng có chút trọng lượng.
Nếu Lê Sơ trong đoàn phim của Kỷ Vân, chắc chắn là nàng không thể thương lượng được với Tam Thu như vậy, trừ phi là nàng đầu tư cho đoàn, nhưng trước mặt đạo diễn như Kỷ Vân, có tiền đầu tư cũng không diễn được, nói diễn cái gì thì phải diễn cái đó, bất quá Kỷ Vân cũng sẽ không chèn ép nàng.
Sau khi biên kịch sửa xong kịch bản, nhân vật Lê Sơ diễn quả nhiên bị viết cho chết.
Nhà đầu tư bên kia cảm thấy cốt truyện như vậy cũng thật không tồi, tuy rằng bọn họ thực sự rất muốn Lê Sơ đóng thêm, nhưng nghĩ đến tiền cát-xê của Lê Sơ với diễn viên chính không chênh lệch bao nhiêu, lại cảm thấy sau này có thể thêm nhân vật mới, cực kỳ vui vẻ gật đầu.
Lê