(Edit + Beta: Lạc Hoa Tự Vũ)
Sếp miu miu vốn dĩ không cảm thấy Quý Phong ở túc xá có bất cứ vấn đề gì, nhưng khi nhìn thấy cậu nam sinh tên Cát Hâm này từng được Quý Phong khen chân dài chân đẹp, ngay tức khắc nó có chút hoài nghi về meow sinh.
Đặc biệt là nhớ đến lúc trước Hoắc Thành nói Quý Phong cũng thích nam, Quý Phong lại còn thầm chấp nhận.
(Sao lại nhầm tên tình địch vậy hả anh?=))
Lại nhìn tiểu nam sinh này có đôi mắt to, dịch xuống nhìn chân một cái, tuy rằng vóc dáng không quá cao nhưng so với bình thường vẫn còn tốt, khuôn mặt nhỏ cũng trắng trẻo, nhìn thế nào cũng cảm thấy......!Người nào đó đang ôm nó không có ý tốt.
Sếp miu miu nhìn Cát Hâm từ trên xuống dưới, đến cả Quý Phong cũng cảm nhận được, cậu cúi đầu thì phát hiện miu miu nhà mình đang trợn tròn mắt nhìn chằm chằm người khác, điều này sao có thể được chứ?
Nếu miu miu nhìn chằm chằm Phong tổng thì còn được, dù sao thì Phong tổng là chủ của miu miu, nhưng người khác ấy hả?
Miu miu muốn theo người khác ư?
Tuy rằng Quý Phong có ấn tượng rất tốt với Cát Hâm nhưng bắt cóc miu miu nhà mình thì không được.
Vì thế Quý Phong nâng tay lên, che khuất đầu nhỏ của miu miu: "Hiện tại hồn nhóc vẫn còn đang ở nhà hàng tư nhân kia sao?"
Ai ngờ nhóc con trong lòng lại không nghe lời, giãy giụa một cái rồi lại muốn nhìn tiếp.
Quý Phong phát sầu: Có một người là nửa chủ nhân còn chưa đủ ư, nhóc còn muốn có hai nửa ư?
Một người là Phong tổng, nửa còn lại xem như là cậu.
Phong tổng thì cậu tranh không nổi, người khác muốn thèm thuồng mèo nhà cậu là tuyệt đối không được, Cát Hâm cũng không được.
Vì thế, sếp miu miu thò đầu ra, Quý Phong ngăn cản; lại thò, lại chắn, một người một mèo làm không biết mệt.
Cuối cùng sếp miu miu mệt mỏi, rúc vào trong lòng Quý Phong, thích làm thế nào thì làm đi.
Ngay cả một con mèo muốn nhìn một cái cũng không cho, còn dám nói không phải là không có ý tốt với tiểu nam sinh nhà người ta ư!
Cát Hâm nghe Quý Phong nhắc tới nhà hàng tư nhân thì hai mắt khẽ sáng lên: "Hiện tại tôi vẫn làm ở đó, nhưng tối hôm qua tôi mới vừa được thăng chức thành quản lý, quản lý cũ được đề bạt thành phó giám đốc nhà hàng, hắn với giám đốc đề nghị tôi làm quản lý.
Bây giờ ban ngày tôi có thể học ở trường, buổi tối lại đến làm ca sáng, phối hợp với phó giám đốc thống kê doanh thu một ngày của nhà hàng, còn phải quản lý nhân viên phục vụ của nhà hàng nữa."
Lúc trước bị Điền Tân đổ oan như vậy cậu rất khó chịu, hơn nữa cũng cảm thấy tính cách của mình có hơi mềm yếu, quá lấy lòng người khác.
Vì vậy không thèm quan tâm gì nữa mà bạo phát.
Ai ngờ quản lý còn khen cậu.
Trước đó quản lý vẫn luôn giấu chuyện mình sắp thăng chức cũng là vì đang tìm người thích hợp nhận ca, vốn có rất nhiều người làm việc lâu ở đây cảm thấy cậu không xứng đáng vì vừa mới tới, nhưng tối hôm qua quản lý đã giải quyết rất nhanh gọn, hôm nay cậu có thể đến nhậm chức.
Tuy làm nửa ca lương không cao bằng làm toàn ca, nhưng giờ cậu đã trở thành quản lý nên làm nửa ca cũng kiếm được 3500, so với lúc trước cậu phải làm trụ cột trợ cấp cho gia đình thì tốt hơn một chút, ít nhất thì rất ổn định.
Cát Hâm không phải là người biết giữ tâm sự, nếu là người khác thì cậu sẽ không nhiều lời, nhưng Quý Phong thì không giống vậy, trước đó Quý Phong đã giúp cậu, lại là người gián tiếp khiến cậu trở thành quản lý, cậu rất cảm kích cậu ấy.
"Buổi tối cậu có việc gì không? Nếu không thì tôi mời cậu ăn cơm có được không? Ăn ở chỗ tôi làm việc, phó giám đốc nói nếu tôi dẫn người tới thì có thể được chiết khấu đó."
Cát Hâm không nhịn được, hai mắt tỏa sáng chờ mong nhìn Quý Phong, cậu muốn báo đáp Quý Phong, từ trước đó đã luôn nghĩ như vậy, chỉ có điều vẫn luôn không gặp lại cậu ấy.
Lần này trở thành bạn học, cậu cảm thấy trời cao đối xử với mình thật sự không tệ, để người cậu gặp được đều là người tốt.
Quý Phong còn chưa trả lời, Trình Hạc và Lưu Hướng Kim vẫn luôn ngồi tại chỗ không nói gì ở cách đó không xa liếc nhau, đột nhiên cười với Cát Hâm, nói: "Cát Hâm à, đều ở cùng một ký túc xá, chỉ mời một người có phải không được ổn có đúng hay không? Muốn mời thì mời nhau cùng đi chứ?"
Cát Hâm sửng sốt, cậu không ngờ hai người bọn họ lại muốn đi theo, ngẫm lại đúng là không được ổn cho lắm, nhưng cậu nghĩ cho dù là nhà hàng tính giá chiết khấu thì cũng là cậu nguyện ý mời Quý Phong, nếu lại mời thêm hai người nữa thì phải mất ít nhất mấy ngày tiền lương.
Khẽ cắn môi, cậu cảm thấy mọi người đều là bạn học, sau này còn phải ở chung với nhau, vì vậy cậu vừa định gật đầu.
Lại nghe thấy Quý Phong hời hợt liếc hai người kia một cái: "Mời nhau cùng đi ư? Các cậu lấy mặt mũi ở đâu ra mà bắt một bạn học mới vừa gặp một lần mời đi ăn? Tôi giúp cậu ấy, các cậu có giúp không? Cho dù tôi giúp cậu ấy nhưng cũng không định ăn không trả tiền, mời cũng được thôi, AA (chia tiền) là được."
Trình Hạc cùng Lưu Hướng Kim đã tới ký túc xá được nửa ngày, hai người đã thăm dò xong tính tình của Cát Hâm, là người có chút tự ti, thích lấy lòng, lại không biết từ chối người khác, bọn họ cũng không thiếu tiền nhưng đó là nhà hàng tư nhân, ngay cả một nhân viên phục vụ cũng có thể kiếm được 5000 tiền lương, chắc chắn là nhà hàng cấp bậc không thấp.
Không ăn chùa thì phí, bọn họ đã đoán được Cát Hâm sẽ không từ chối.
Nhưng không ngờ cái người tính tình lạnh nhạt như thể không để ý tới bất cứ thứ gì kia lại dứt khoát trở mặt với bọn họ.
Sắc mặt hai người khẽ biến, có chút khó coi, nhưng nhìn khuôn mặt Quý Phong băng lãnh không có biểu cảm gì lại cảm thấy một hơi thở sắc bén lãnh liệt, dù sao hai người họ vẫn còn trẻ, có chút tâm tư lại không dám thật sự đắc tội với người khác, là điển hình bắt nạt kẻ yếu, khô cằn mà cười cười: "Còn không phải là bọn tôi tưởng Cát Hâm muốn mời khách nên chỉ đùa một chút thôi sao, đùa thôi......"
Dứt lời, dùng khuỷu tay huých nhau, mượn cớ ra khỏi cửa.
Nhưng khi ra tới bên ngoài thì liếc ra sau mà bĩu môi, đi tìm hiểu xem Quý Phong này có địa vị gì không, nếu không có bối cảnh gì thì, hừ hừ.
Quý Phong biết rất rõ tính của hai người này, không thèm để ý tới bọn họ.
Nhưng Cát Hâm lại thấy bất an: "Liệu bọn họ có nói linh tinh sau lưng cậu không?"
Cậu không ngốc, từ trường cấp ba đã có chuyện như vậy, ra mặt thay người khác ngược lại bản thân mình lại bị người ta bịa đặt sau lưng, không tốt cho thanh danh.
Quý Phong hiếm khi động viên người khác, nói: "Bọn họ không dám.
Về sau nếu tính tình cậu kiên cường hơn một chút, giống như lúc trước cậu làm ấy, thì ngay cả quản lý không phải cũng xem trọng cậu, khen cậu sao?"
Cát Hâm có hơi thẹn thùng, sờ sờ mặt: "Lúc ấy tôi cũng chỉ là bị bức đến nóng nảy......"
Quý Phong lại cười: "Lát nữa có phải đến nhà hàng không?"
Cát Hâm ngượng ngùng gật đầu: "Hôm nay không có việc gì, tôi nói với Trần ca muốn về sớm trước một lúc, lúc tới giờ ăn cơm cậu cứ đến được không?"
Cậu không ngờ là sẽ gặp được Quý Phong, nếu sớm biết vậy chắc chắn cậu sẽ xin nghỉ.
Quý Phong nhìn ấn đường Cát Hâm, cười nói: "Được thôi.
Nhưng buổi tối trước khi tôi đến, nếu có người đưa riêng cho cậu cái gì thì nhớ phải lập tức giao cho phó giám đốc, cho dù hắn bắt cậu phải giữ bí mật, nhớ rõ chưa?"
Tuy cuối cùng Cát Hâm cũng không chịu ảnh hưởng gì, cũng sẽ được chứng minh trong sạch nhưng nhà hàng người đến người đi, khó tránh khỏi bị chỉ trỏ trước khi được minh oan.
Quý Phong có ấn tượng cực kỳ tốt với Cát Hâm, cũng chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì, nhắc nhở một vài câu cũng không sao.
Cát Hâm hả một tiếng, vẻ mặt không hiểu ra sao, tuy lần trước cậu từng cường thế một lần nhưng do tính cách, cậu theo phản xạ quen nghe mệnh lệnh, lập tức đồng ý.
Huống chi, bởi vì ngày trước Quý Phong coi như đã cứu cậu, cậu lại càng nghe lời Quý Phong.
Cát Hâm ở bên này nghe lời thì sếp miu miu nằm trong lòng Quý Phong lại không vui vẻ.
Ở cùng nhau