Quý Phong tiễn bí thư Hách đi rồi đóng cửa lại, trở lại phòng cho khách thì nhìn thấy sếp miu miu định nhảy xuống giường, cậu nhanh chóng đi tới ôm miu miu vào trong ngực, vuốt hai tai nhỏ mềm mềm của sếp meo meo, tiếc nuối về sau sẽ không sờ được nữa.
Tối nay sếp miu miu phát hiện Quý Phong đối xử với nó cực kỳ khác, chỉ là không biết tại sao lại vậy, còn âm thầm nhìn lén sau lưng nó.
Sau khi sếp miu miu được bí thư Hách giải thích, biết Quý Phong cũng không phải thèm muốn thân mèo của nó thì thở phào nhẹ nhõm, chỉ là ánh mắt của Quý Phong vẫn làm nó không an tâm được.
Cũng may 10 giờ tối Quý Phong phải về phòng ngủ, sau khi Quý Phong rời đi, nghĩ đến mấy ngày phải rời khỏi đây, sếp miu miu lại làm như thế nào cũng không ngủ được.
Mà bên kia, Quý Phong trở về phòng ngủ thì nhận được cuộc gọi từ Từ Lĩnh, nói là khoản lợi nhuận đầu tiên của hạng mục hợp tác lần trước đã đến tay, dựa theo ba phần trước đó mà chia thì Quý Phong có thể được nhận đến 6 triệu.
Từ Lĩnh có chút ngượng ngùng: "Tiểu Phong à, em xem......!Lúc trước nếu không nhờ có em, hạng mục này cũng không tiếp tục nổi, em nói ba phần mười, ba anh nói không thuyết phục được em......"
Từ Lĩnh muốn đề cập đến chuyện trích phần trăm trước đó với Quý Phong, nhưng cũng không ôm hy vọng gì, hắn biết Quý Phong không thiếu tiền, nhưng việc này không nói ra thì lại cảm thấy Từ gia bọn họ không quang chính.
Huống chi Quý Phong còn giúp bọn họ giải quyết một mối họa lớn tiềm ẩn, nếu không thì cho dù hạng mục này có thể kiếm tiền, thì bọn họ cũng có khả năng sẽ đền bù ở mặt khác.
Chuyện Quý Phong đã quyết định tất nhiên sẽ không thay đổi: "Anh yên tâm, em nói ba phần thì chính là ba phần, các anh cũng đừng có gánh nặng tâm lý gì, đây là thứ các anh nên có được."
Từ Lĩnh cúp điện thoại, lắc đầu với Từ tổng: "Tiểu Phong không cần."
Từ tổng suy nghĩ: "Vậy thì sau này bồi thường Quý tiên sinh ở mặt khác, không thể để Quý tiên sinh chịu thiệt được."
Từ Lĩnh đương nhiên không thành vấn đề, nghĩ nghĩ hắn đề nghị nếu không thì đợi hôm nào hỏi Lưu Doãn xem, hỏi sinh nhật của Quý Phong, đến lúc đó tặng cậu một chiếc xe.
Từ tổng suy nghĩ rồi đồng ý, cảm thấy biện pháp này không tồi, bắt đầu âm thầm nghiên cứu xem chiếc xe nào tương đối hợp với Quý Phong.
Mà bên kia Quý Phong còn không biết cha con Từ gia định tặng cậu một chiếc xe, vấn đề là......!Cậu không có bằng lái, có cũng không lái được.
Nếu là trước đây Quý Phong có khả năng còn có tâm tình đi thi lấy bằng, nhưng sống lại trở về, cậu cũng không có hứng thú với xe.
Ngày hôm sau chính là thứ bảy, sáng sớm Quý Phong đã trở về nhà, lúc 9 giờ lợi nhuận hạng mục đã tới, tuy không nhiều lắm, hơn nữa từ trước Quý Phong đã có tiền, cho nên hiện giờ tiền trong tay cậu cũng không ít.
Nhưng so sánh mà nói, còn chưa đủ.
Quý Phong sống lại quay về, tất nhiên là có nhiều điều muốn làm, hơn nữa từ chuyện của đám người Địch đại ca lần trước đã làm cho cậu biết, cũng không phải tất cả những người tu đạo đều là người tốt, họ cũng sẽ sử dụng mấy bản lĩnh này để làm chuyện xấu.
Nghĩ đến sư phụ từ lúc thu lưu cậu sau đó bắt đầu dạy dỗ, dùng bản lĩnh của bản thân tạo phúc cho người cần.
Mà cậu có trách nhiệm ra tay thanh tẩy cái giới này, mang mệnh cách vốn có quay về chính đạo.
Cậu dự định sau này kiếm đủ tiền rồi sẽ mở một công ty, đặc biệt làm về lĩnh vực này.
Chỉ là trước mắt mà nói còn chưa nghĩ xong nên làm như thế nào.
Trước tiên hoàn thành việc học, nỗi tiếc nuối cả đời đầu tiên của cậu.
Nhưng hiện tại trong tay không thiếu tiền, cậu có chuyện cần phải làm trước.
Đó chính là......!mua đồ dùng mèo cho miu miu.
Đêm qua sếp miu miu ngủ không ngon, cho nên sáng sớm vẫn còn nằm ngủ, mơ hồ cảm thấy mình bị ôm lên, cảm nhận được hơi thở quen thuộc, sếp miu miu không động đậy, thẳng đến khi hơi thở phả trên đầu nhỏ, không hiểu sao nó giật mình một cái, vừa ngẩng đầu, quả nhiên nhìn thấy một khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc.
Không thể nghi ngờ là người cuồng tuốt mèo nào đó.
Sếp miu miu bất đắc dĩ, nhưng vẫn mặc cho Quý Phong vuốt một hồi.
Miu nhãi con mới vừa tỉnh lại, tội gì không vuốt.
Đầu tiên Quý Phong rửa mặt cho sếp meo meo, lau khô tay nhỏ rồi mới đút từng viên hạt thức ăn cho mèo.
Sếp miu miu kỳ quái nhìn cậu một cái, trước kia đều để nó tự ăn một mình, đây là chuyện gì thế này?
Sao bây giờ lại còn đút từng viên một?
Tuy sếp meo meo đã cẩn thận, nhưng thỉnh thoảng vẫn đụng tới lòng bàn tay Quý Phong, đầu lưỡi mang theo chút gai ngược li3m đến da thịt trong lòng bàn tay, không hiểu sao làm sếp miu miu có hơi mất tự nhiên, lần thứ hai đụng phải, nó dứt khoát không ăn nữa.
Quý Phong vẫn chưa để ý đến điều này, thấy sếp miu miu không ăn, cậu sờ cái bụng nhỏ, xác định nó không đói mới bế lên: "Hôm nay anh mang bạn trai nhỏ đi mua mua mua."
Sếp miu miu:???
Đến khi sếp meo meo theo Quý Phong ra ngoài, Quý Phong dẫn nó thổi quét toàn bộ khu mua sắm, mua về một đống đồ ăn cho mèo, đồ hộp cho mèo, đủ loại kiểu dáng cây cào mèo cùng với quần áo nhỏ khá hợp với nó, còn có các loại mũ nhỏ, thậm chí còn có nguyên bộ kính râm.
Không chỉ thế, còn có công viên trò chơi bản thu nhỏ xa hoa cho miu miu, có điều bởi vì cái này có giá trị xa xỉ nên Quý Phong đặt mua trước, bảo bọn họ tạm thời không cần chuyển hàng vội, cậu định chờ sau khi bí thư Hách đón miu miu đi thì đưa đến biệt thự của Phong tổng.
Lần đầu tiên có người tiêu tiền cho sếp meo meo, còn một lần tiêu nhiều như vậy, tâm trạng nó rất phức tạp.
Ban đầu lúc mua món đồ đầu tiên sếp miu miu còn giãy giụa ngăn cản, nhưng thân mèo của nó còn chưa kịp làm gì, Quý Phong đã nắm tay nhỏ của nó kéo tới bên môi hôn xuống.
Cứ thế sếp miu miu quên mất không ngăn lại.
Khi Quý Phong mua xong, bởi vì chủng loại phức tạp số lượng rất lớn, cửa hàng trưởng cửa hàng thú cưng khu mua sắm lớn đích thân tiễn Quý Phong đến ngoài khu mua sắm, nhiều lần cung kính nói hắn sẽ cẩn thận cho người đưa từng thứ đến địa chỉ cậu đã viết, tuyệt đối sẽ không có bất cứ vấn đề gì, thậm chí trước khi Quý Phong rời đi còn cho cậu một tấm thẻ VIP hoàng kim chí tôn của cửa hàng, sau này đến mua đồ, toàn bộ đều giảm giá 20%.
Vị này chính là khách lớn, ngẫm lại xem làm gì có ai mua đồ cho thú cưng nhà mình mà một lần tốn 1 triệu chứ!
Chỉ riêng cái công viên trò chơi xa hoa cho mèo kia đã tốn 300.000 rồi.
Càng đừng nói đến đủ loại mẫu mã đồ ăn cho mèo, đồ hộp cho mèo có thể ăn tận một năm.
Cửa hàng trưởng cung tiễn Quý Phong rời đi, chỉ muốn cảm khái một câu: Người không bằng mèo!
Mà sau khi Quý Phong rời đi,