Cả một mảnh núi rừng như bị đầu rồng nuốt gọn, mây đen vần vũ, tiếng sấm rền vang, cuồng phong dữ dội nghiền áp từng cành cây ngọn cỏ, sương mù dày đặc tỏa ra từ bốn phía, cảnh tượng khiến cho mọi người kinh hãi đến mức gương mặt ai nấy trắng bệch.
Lâm Khởi Á hơi nheo mắt, ngửa đầu hít sâu một hơi! Kế hoạch đã thành công, cô ta có một loại cảm giác thỏa mãn tột độ khi mọi việc đã kết thúc, tận lực đè nén sự kích động trong lòng...!
Trọng sinh trở về, cuối cùng đã đi trước Lâm Mạc một bước, khống chế cậu ta trong lòng bàn tay.
Cô ta nhìn vệt đen loang lổ đang dần biến mất trên thân rồng, những điểm sáng lấp lánh màu vàng bắt đầu tụ lại hướng về phía cô ta.
Lâm Khởi Á xòe hai bàn tay, khóe miệng gợi lên nụ cười, chuẩn bị tiếp nhận thứ sắp thuộc về mình.
Phía sau là những người bị Lâm gia dùng súng khống chế.
Tiết Trác Lâm và lão Lưu muốn tiến lên nhưng bị người dí súng sau lưng.
Chính ủy Hồ phẫn nộ khi bị Thị trưởng Phí lạnh lùng chĩa súng sau đầu.
Tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của Lâm Khởi Á.
Nhưng có một điều khiến cho cô ta ngạc nhiên, chính là 9 người đàn ông kia không hề có bất kỳ động tác nào khác thường...!Cũng chẳng sao, cô ta đã đạt được mục đích, những đốm sáng kim sắc chậm rãi bay quanh cô ta, bao vây toàn bộ thân thể.
Trước mắt tối sầm, Lâm Khởi Á nhíu mày, chưa kịp phản ứng thì vầng hào quang kia bỗng sáng dần lên từng chút một, cảnh tượng trước mắt đột nhiên biến hóa.
Cô ta dường như bị nhốt vào một không gian ảm đạm u ám, xung quanh chỉ còn lại chín người Đường Diễn Sơ...!Không còn Lâm gia, không còn Chính ủy Hồ, không còn đám người Thị trưởng Phí.
Trong bóng tối phía xa truyền đến tiếng bước chân...!Lâm Mạc chậm rãi xuất hiện.
Lâm Khởi Á trợn tròn mắt: "Ngươi..."
"Vì sao lại bình an vô sự?" Lâm Mạc nhìn cô ta, nghiêng đầu nói nốt.
"Mạc Mạc!"
"Tiểu Mạc!"
Đám người Đường Diễn Sơ mừng rỡ, mãi đến lúc này lo lắng bất an trong lòng bọn họ mới lắng xuống.
"Long mạch không cắn nuốt ngươi???" Lâm Khởi Á lạnh mặt nói.
Lâm Mạc: "Ngươi cảm thấy đây là nơi nào?"
"Nơi này chính là bên trong long mạch."
Trên mặt Lâm Khởi Á lộ ra sự kinh hãi, mà những lời kế tiếp Lâm Mạc nói ra thậm chí khiến cho biểu cảm khuôn mặt cô ta càng trở nên méo mó vặn vẹo.
Lâm Mạc nói: "Ngươi cho là chỉ có ngươi trọng sinh?"
"Lâm Khởi Á, ngươi chưa bao giờ tính kế được ta."
"Ngược lại, từ đầu tới cuối ngươi mới là kẻ bị ta khống chế trong tay."
Thời điểm Lâm Mạc tỉnh lại trong Đạo quán, không phải lần đầu tiên, mà là lần thứ hai.
Lần đầu tiên tỉnh lại, A Lăng vẫn nằm yên trong mộ thất, chờ cậu mở nắp quan tài đánh thức hắn.
Ba hồn bảy phách hoàn hảo không sứt mẻ, hai người tiếp tục sống bên nhau ở thời hiện đại.
Bọn họ đi tìm đoàn kịch Nam Đài vấn an cố nhân, sau đó quen biết Lý Bạch Chưởng, cũng trở nên thân thiết với Lý Phù Dung.
Tiếp theo đó, hai người gặp lại con cháu của Lâm gia.
Huyết mạch duy nhất còn tồn tại chính là hậu bối của nhị ca Lâm Cù, dựa theo gia phả, những người này và Lâm Mạc đã là họ hàng xa xôi từ mấy đời, cậu và Quý Thế Lăng cũng không quá thân cận với bọn họ.
Giống như những giấc mộng mà Quý Thế Lăng kéo cậu vào, Mạnh Tình Trúc, Tô Hồng, Doãn Bạch Vi lần lượt lên sàn, những người này may mắn đoạt được năng lực nghịch thiên, tự mình điều khiển vạn vật.
Hệ thống, ngư yêu*, linh tuyền,...!gây hỗn loạn Kinh thị, vận khí bị hút cạn, dần dần ảnh hưởng đến long mạch của thành phố.
*trong raw tác giả dùng từ "cẩm lý vận" = "cá chép may mắn", nhưng tôi mạn phép dùng lại chữ "ngư yêu" để thống nhất với các chương trước, ngoài ra dùng "cá chép may mắn" nghe không phản diện cho lắm.
edit bihyuner.
beta jinhua259
Hệ thống trong cơ thể Mạnh Tình Trúc phát hiện ra tinh hoa của long mạch, muốn hấp thu bổ sung năng lượng cho chính mình, linh tuyền mà Doãn Bạch Vi điều khiển đương nhiên cũng thèm muốn nguồn linh khí dồi dào kia, mà con ngư yêu chiếm giữ cơ thể Tô Hồng có khả năng đoán trước phúc họa, ba kẻ này liên hợp với nhau nhắm vào long mạch, cuối cùng Kinh thị đại loạn.
Lúc ấy Lâm Mạc nghiên cứu ra một loại trận pháp tân tiến trên nền tảng Ngũ Hành trận, loại trận pháp này chồng lên Ngũ Hành trận có khả năng trấn an long mạch.
Ở Lâm gia có rất nhiều ảnh cũ lưu giữ từ thời Dân quốc, Lâm Mạc cũng xuất hiện trên đó.
Cũng bởi nguyên nhân này, tuy rằng Lâm Mạc không thừa nhận thân phận lão tổ tông của mình, nhưng đám hậu bối Lâm gia vẫn tỏ ra thân thiết với cậu.
Thời điểm Kinh thị gặp nạn, Lâm gia đã trợ giúp cậu rất nhiều, trong đó có Lâm Khởi Á.
Kỳ thực cô ta che giấu dã tâm của mình, ngụy trang là một hậu bối lương thiện đi theo học hỏi.
Cậu nhớ rõ khi ấy Lâm Khởi Á đã hỏi: "Loại trận pháp sơ đẳng như Ngũ Hành trận mà cũng có khả năng trấn an long mạch sao?"
"Đương nhiên có thể, tính dung nạp của Ngũ Hành trận rất phong phú.
Ta đã sáng tạo một loại trận pháp mới dựa trên nó...!Tuyệt đối có thể trấn an long mạch! Nhưng nếu nghịch chuyển..."
"Nghịch chuyển lại thì sao, lão tổ tông?"
Lâm Mạc lúc ấy bận rộn bày bố trận pháp, chỉ thuận miệng trả lời một câu: "Trận pháp nghịch chuyển sẽ phản tác dụng, không còn trấn an mà là trấn áp, kiềm chế, như vậy sẽ khuấy đảo long mạch..."
Cô ta là hậu thế của nhị ca, cũng là huyết mạch duy nhất còn lưu truyền đến nay của Lâm gia cho nên Lâm Mạc luôn bao dung che chở, tràn đầy thiện chí, một lòng tin tưởng,...!Chỉ là cậu không ngờ, lòng tham và dã tâm của người này lại khủng khiếp đến thế.
Câu trả lời tưởng như vu vơ lại bị Lâm Khởi Á ghi tạc trong lòng.
Cô ta vốn rất thông minh, âm thầm quan sát toàn bộ quá trình Lâm Mạc điêu khắc trận pháp trên bốn phiến đá và ghi nhớ lại.
Sau đó, Lâm Mạc và Quý Thế Lăng vất vả ngược xuôi thu thập Mạnh Tình Trúc, Tô Hồng và Doãn Bạch Vi...!lại bất ngờ bị Lâm gia phản bội, bị Lâm Khởi Á bắn lén sau lưng.
A Lăng thay cậu đỡ một viên đạn, đạn găm vào lồng ngực, hắn trọng thương! Còn Lâm Mạc đã tiêu hao rất nhiều đạo lực để đối phó 3 con yêu quái kia cho nên chậm một bước, chỉ đành trơ mắt nhìn Lâm Khởi Á nghịch chuyển bốn phiến đá.
Long mạch bị đảo lộn, Lâm Mạc chỉ còn cách dùng tính mạng của mình để ngăn cản cơn thịnh nộ của long thần.
Nhưng A Lăng đã không còn, tâm cậu như tro tàn, quyết đoán chặt đứt long mạch.
Cuối cùng, Lâm Khởi Á tuy rằng như ý nguyện nắm được một phần long mạch trong tay, cũng chỉ được vài ngày đã suy kiệt, linh khí long thần tiêu tán, Kinh thị từ nay trở thành một mảnh đất hoang phế.
Lại thêm một lần mở mắt, Lâm Mạc phát hiện cậu và Quý Thế Lăng...!
...vậy mà lại xuyên ngược về thời Dân quốc! Thời điểm hai người thức tỉnh, Lâm Tinh Văn đã trưởng thành, cậu và A Lăng đang an nhàn du lãm, thưởng thức non sông bốn phương.
Lần trọng sinh này là do lão tổ tông đánh đổi.
.
Truyện Hài Hước
Lão rùa có cái mai màu xanh sẫm kỳ dị không biết đã sống qua bao nhiêu thế kỷ, thọ mệnh dài đến mức bọn họ khó có thể tưởng tượng.
Mắt thấy mạch máu quốc gia bị phá hủy, cảnh vật đổ nát hoang tàn, lão tổ tông không đành lòng, đưa bọn họ trọng sinh một lần nữa về thời Dân quốc, hy vọng có thể thay đổi vận mệnh ban đầu.
Mạnh Tình Trúc, Tô Hồng, Doãn Bạch Vi, Lâm Khởi Á đều là những kẻ được số phận an bài, đã quá muộn để thay đổi kết cục này.
Còn Lâm Mạc và Quý Thế Lăng trọng sinh về thời Dân quốc bằng cách nghịch chuyển thời gian, việc này trái với luân lý, phải trả giá đại giới.
Sinh mệnh của bọn họ bị rút ngắn, sẽ sớm từ trần, cho nên phải vạch sẵn kế hoạch đối phó trong tương lai.
Lão tổ tông phải đánh đổi thần trí nhân loại của mình, từ đó về sau chỉ có thể làm một con rùa già thông minh, có năng lực hơn một chút so với những con rùa bình thường.
Lâm Mạc bắt đầu bày bố thế cục.
Nếu như thời điểm cậu tỉnh lại trong Đạo quán, bánh xe vận mệnh sẽ quay về đúng trục thời gian, vậy thì quãng đời trọng sinh về Dân quốc sẽ hoàn toàn biến mất trong trí nhớ của cậu...!Trước khi quên hết toàn bộ, cậu phải để lại manh mối cho bản thân.
Quý Thế Lăng nói, để hai hồn bảy phách của hắn phân tán ra.
Bởi vì hai người là tình lữ, không có hắn ở bên, Lâm Mạc nhất định sẽ đi tìm hắn.
A Lăng sẽ trở thành "sợi dây" dẫn đường cho Lâm Mạc.
Vì thế, "sợi dây" dẫn tới Mạnh Tình Trúc là Đường Diễn Sơ, Trạm Văn Sương, Tịch Tấn Khiêm, Lệ Trì...!sau đó dần liên kết tới vụ án ngư yêu Tô Hồng, cuối cùng hội tụ với tuyến của Doãn Bạch Vi, lần lượt Mạnh Kỷ Nhung, Trọng Nính, Giải Chước và Bạch Thời Viên xuất hiện...!Thuần Vu Nghiệp chính là manh mối cuối cùng chỉ điểm tới Lâm Khởi Á*.
*đoạn này trong raw không nhắc tới LKA, là tôi tự tiện thêm vào để chuyển xuống đoạn sau