Lời chào hỏi đầy thiện chí của Thích Lâm không chờ được sự hồi đáp.
Sau khi câu kia gửi đi, avatar của đối phương liền biến thành màu xám xịt trong tích tắc.
Nó rất đau buồn.
Mợ nhất định là mang thù nó rồi.
Dù sao từ lần đầu hai bên gặp mặt, nó đã lấy cái đầu trên cổ đối phương.
Bài viết có cập nhật mới, cả trời toàn là hahaha chạy toán loạn.
Thích Lâm cẩn thận suy nghĩ, hình như trừ việc bỏ game nó không còn lối thoát nào khác.
Không nghĩ tới nó mới về nhà chưa được bao lâu mà lại sắp phải ra đường lưu lạc lần nữa.
Thế giới to lớn, nhà nó ở nơi nao?
Nhưng không đợi nó chuẩn bị tay nải, Tất Dục Cẩn đã trở lại.
Trong giây phút Thích Lâm mở cửa gặp được cậu nó đứng đó, nó thậm chí đã có ảo giác như Hắc Bạch Vô Thường tới lấy mạng chó của nó.
Nó nghĩ, sự kinh hãi của Hứa Tiên khi thấy bản thể của Bạch nương tử đại khái cũng giống như nó lúc này.
Chỉ khác cái là Bạch nương tử không muốn mạng Hứa Tiên, nhưng cậu nó thì có.
Thích Lâm tưởng tượng đến lực tay kinh người khi đánh của Tất Dục Cẩn liền nhũn hết cả bắp chân, nhìn bộ dáng cau mày khó hiểu của đối phương liền gào lên theo bản năng: "Bạo lực gia đình là phạm pháp!"
Tất Dục Cẩn nghe thấy lời này cũng không phản ứng gì, hất cằm về phía thư phòng: "Đi vào."
Thích Lâm run rẩy xoay người về, đứng dựa vào cửa sổ.
Nếu cậu nó tức đến mất đi lý trí, nó sẽ nhảy cửa sổ đào tẩu!
Nó trộm nhìn Tất Dục Cẩn đi đến bàn làm việc trước mặt, mở ngăn kéo, bên trong không có gì cả.
Cây thước mới mua không thấy đâu.
Thích Lâm cố gắng nhịn xuống cảm giác muốn cong khóe miệng lên cười, ấn like một cái cho sự cơ trí của mình.
Cũng may cũng may, nó bị đánh đau đến có kinh nghiệm, sớm tuần tra quanh nhà một vòng, giấu hết đồ vật có thể dùng để đánh người đi rồi...
Tất Dục Cẩn xoay người tới trước kệ sách.
Sau đó, từ phía sau chồng sách gọn gàng, rút ra một cây thước khác.
Thích Lâm: "......"
Thất sách.
Nó giấu hai tay ra sau lưng, lại quật cường nói: "Bạo lực gia đình là phạm pháp..."
Nhưng mà âm thanh của nó so với muỗi không lớn hơn được bao nhiêu.
Tất Dục Cẩn cởi áo khoác tây trang, xắn tay áo sơ mi lên đến khuỷu tay, không đánh nó ngay mà kéo ghế dựa ra ngồi rồi mới nói: "Định tính từ tội nào trước? Rời nhà trốn đi, mắng chửi người khác trong trò chơi hay tiêu tiền lung tung?"
Thích Lâm vặn lại: "Cậu còn tiêu hai trăm vạn mua tài khoản đây thây, tiêu hết mười mấy vạn cho tiền thưởng truy nã nữa!"
Tất Dục Cẩn nâng mí mắt nhìn nó một cái.
Thích Lâm run lên: "Con xin lỗi."
"Muốn cậu nói lại với con về lý do treo giải thưởng một lần không?" Tất Dục Cẩn hỏi: "Lấy tiền thưởng của cậu với Thu Ninh có vui không?"
Thích Lâm: "......"
Con nói không vui, cậu có thể buông tha cho con không?
Đương nhiên không thể.
"Lòng bàn tay và bắp chân," giọng điệu Tất Dục Cẩn bình thản nhẹ nhàng: "Tự mình chọn."
Ở một đầu khác.
Khâu Ninh không tài nào nghĩ tới, mình chạy theo đám đông hóng hớt, chạy thế nào chạy cả lên đầu mình.
Cái thể chất gió tanh mưa máu này của anh được di truyền từ ai vậy.
Tiếng gọi "Mợ" kia của Phong Vũ Lâm Lâm thật sự quá dọa người, ngón tay anh run bắn lên, đóng luôn trang web lại.
Di động trong lòng bàn tay rung lên hai cái.
Cẩn: Xử lý chút việc, không làm được nhiệm vụ phu thê, không cần chờ.
Khâu Ninh vô cảm khóa màn hình điện thoại lại.
Trong trò chơi, Thanh Khê Mấy Độ cũng đã gửi tin nhắn tới.
[ chat riêng ] Thanh Khê Mấy Độ: Xin lỗi nha Thu Thần, Tiểu Lâm nói cậu ấy không đánh được, cậu của cậu ta trở về rồi, chắc hẳn đêm nay không dễ chịu lắm đâu.
[ chat riêng ] Thu Ninh:......
[ chat riêng ] Thanh Khê Mấy Độ: Làm sao vậy?
[ chat riêng ] Thu Ninh: Không sao, tôi đây đi làm nhiệm vụ hằng ngày nha [ phất tay ]
Khâu Ninh chạy xong hằng ngày, theo bản năng mở đồng thời hai bản cài đặt, chờ lúc anh hồi thần lại thì đã lên tài khoản Hành Cẩn.
Cái ký ức cơ bắp đáng chết này.
Anh nhìn giao diện thuộc tính.
Thôi.
Cấp bậc vợ chồng đã lên đến cấp sáu, thăng thêm một bậc nữa là nhận được đại chiêu hồi máu, về sau PK sẽ thuận tiện hơn.
Khâu Ninh tự tìm cho mình một lý do chính đáng, thuần thục điều khiển hai tài khoản chạy về phía Nguyệt Lão.
Trước khi nhiệm vụ bắt đầu có một đoạn cốt truyện nhỏ, anh suy nghĩ một chút, vẫn quyết định cầm lấy di động, nhắn một tin cho Tất Dục Cẩn.
QN: À thì, anh dịu dàng với Phong Vũ Lâm Lâm một chút, đừng dọa nó.
Mãi đến khi cốt truyện kết thúc, Tất Dục Cẩn vẫn chưa trả lời anh.
Khâu Ninh cảm thấy mình có hơi lo chuyện bao đồng.
Anh thở ra một hơi, đang chuẩn bị buông di động thì màn hình đột ngột nhảy ra mấy thông báo tin nhắn mới.
Ánh mắt anh sáng lên.
Phong Vũ Lâm Lâm: Cảm ơn mợ đã xin tha thứ giúp con [ khóc thút thít ]
Phong Vũ Lâm Lâm: Cầu xin mợ lần sau hãy nói sớm một chút [ khóc thút thít ]
Phong Vũ Lâm Lâm: [ hình ảnh ]
Trong hình ảnh là một bàn tay, lòng bàn tay tụ máu, vừa hồng vừa sưng, còn có vết thước rất rõ ràng.
Đứa trẻ đáng thương.
Cẩn: Ừ, chỉ giáo dục nó bằng miệng một chút, để về sau nó đừng động lung tung vào đồ của người khác.
QN:......
Nếu không phải đã nhìn thấy ảnh chụp, anh suýt chút nữa là tin rồi đấy.
Cẩn: Sắp 12 giờ, còn không ngủ sao?
QN: Làm nhiệm vụ vợ chồng.
【 bạn đã thu hồi một tin nhắn.
】
Đệt.
Trả lời thuận tay quá.
Thích Lâm đứng ở chân tường, đau lòng mà nhìn tay trái của mình, rõ ràng chỉ ăn mười roi mà nó lại có cảm giác muốn chết.
Nó lặng lẽ ngẩng đầu liếc qua người đàn ông đang ngồi trên ghế, đối phương đang cười.
Trời đậu.
Hình như cậu nó tức đến điên rồi.
Ánh mắt người đối diện đúng lúc lướt qua.
Thích Lâm run một cái, lòng bàn tay càng đau.
"Miễn cho con mười roi còn lại." Tất Dục Cẩn đứng lên, ánh mắt sâu kín: "Đi ngủ."
Thích Lâm dạ một tiếng, mặt mày tủi thân các thứ.
Tay phải của nó nắm di động, tiện tay lướt mấy cái, sau đó mở to hai mắt nhìn.
"Không ổn rồi cậu ơi!" Nó bước dài tiến lên ngăn lại người đàn ông đã đi ra tới cửa, hoảng loạn nói: "Mợ bị người ta trả thù!"
Khâu Ninh mới làm xong nhiệm vụ vợ chồng, đang chuẩn bị offline, giao diện trò chơi đột nhiên nhấp nháy báo động báo thù màu đỏ.
【 Một Chiếc Đèn Tiết Kiệm Năng Lượng mở ra hình thức báo thù với bạn.
】
ID này Khâu Ninh có biết, là người của Chuyện Xưa Và Rượu.
Anh hơi nhướng mày, còn chưa kịp ấn nút báo thù lại thì hai tin tức mới lại nhảy ra.
【 Bánh Quy Hình Gấu mở ra hình thức báo thù với bạn.
】
【 Thì Thầm Trong Gió mở ra hình thức báo thù với bạn.
】
Sau đó là tin thứ tư, thứ năm...
......
Liên tục mười mấy tin báo thù nhảy lên liên tiếp.
Đầy đầu Khâu Ninh toàn là:???
Cuối cùng thì Chuyện Xưa Và Rượu nhìn bang này không vừa mắt nên muốn khai chiến rồi?
Không đợi anh hoàn hồn lại từ cơn mông lung, kênh trò chuyện riêng cũng điên cuồng vang lên keng keng keng.
[ chat riêng ] Bạch Chỉ: Thu Thần???
[ chat riêng ] Thời Gian Ấm Áp: Trời đậu? Là cậu sao? Nói gì đi?
[ chat riêng ] Một Biểu Núi Sông Vạn Dặm: Thu Thần, Thu Thần, filter của tôi rơi nát rồi!
Vẻ mặt Khâu Ninh tràn đầy nghi hoặc.
Nói gì? Nói cái gì mới được?
Tôi không phải nghệ sĩ, filter của cậu rơi thì sao?
Âm thanh từ kênh trò chuyện riêng tư vẫn vang lên, ồn ào đến đau cả tai.
Từ thành viên bang hội và bạn