Núm kìa (O v O)~~ Mọi việc Long Dục đều sẽ không đích thân đứng ra, bất quá tình hình gần đây không quá yên bình, Long Dục luôn đi sớm về trễ, vì vậy cũng cho Bách Thần không ít thời gian rảnh rỗi. Buổi sáng, sau khi Bách Thần đem những việc vụn vặt trong trang viên an bài xong, lập tức lái xe rời đi.
Anh đem xe dừng trước một phòng khám.
Vị trí phòng khám này có chút hẻo lánh, bề ngoài cũng vô cùng cũ nát, chỉ treo một tấm bảng hiệu rách rưới, ngoại trừ Bách Thần đứng ở ngoài, không có một mống người tới khám bệnh.
Bách Thần khóa kỹ xe, tiến vào.
Bên trong chỉ có một nam bác sĩ mặt áo blouse trắng đeo khẩu trang, yên tĩnh ngồi trên băng ghế trắng viết lung tung. Mặc dù cảm giác có khách tới, cũng không quá nhiệt tình, tiếp tục cúi đầu, mặt vô biểu tình thuận miệng hỏi: “Khám bệnh à?”
Bách Thần quơ quơ tay trước mặt người nọ: “Không phải khám bệnh, tôi đến mua thuốc, bác sĩ Vương.”
Có lẽ do nghe được âm thanh quen thuộc, Vương Tước bỗng nhiên ngẩng đầu, dừng lại bút trong tay, giật mình nói: “Bách Thần ?! Cậu tới đây làm gì?”
Bách Thần thả tay xuống, vô tội nói: “Tôi nói, tôi đến mua thuốc.”
Vương Tước chớp mắt một cái, đứng dậy đi ra khoá cửa, thấp giọng nói: “Đi theo tôi.”
Hai người một trước một sau đi vào bên trong gian nhà. Phòng này xem như là không gian chứa đựng dược phẩm, Vương Tước dừng lại trước một mặt tường cũ nát, sau đó duỗi ra một tay ra, xòe ra năm ngón tay, dán sát mặt tường.
Qua vài giây, chỉ nghe một tiếng vang ầm ầm, chính giữa bức tường hoàn toàn nứt ra. Một không gian mờ tối xuất hiện ở trước mắt, dưới ánh đèn yếu ớt, một dãy cầu thang thẳng tắp sâu không nhìn thấy được điểm cuối.
Bách Thần quen thuộc bước nhanh vào, Vương Tước theo sát phía sau. Sau khi bóng dáng hai người đều bị bóng tối nhấn chìm, mặt tường nứt ra lại một lần nữa tự động khép vào, tất cả trở lại bình thường.
Nơi này so với căn phòng củ nát bên ngoài thực là khác biệt một trời một vực, tương phản rất lớn.
Trên bàn thí nghiệm cực lớn, vô số dược phẩm hóa học cùng thiết bị tinh vi tiên tiến, còn có siêu cấp máy tính dùng để phân tích.
Quả thực như một căn cứ thí nghiệm nhỏ.
Điều này cũng không kỳ quái, Vương Tước là một quái nhân khoa học, là kỳ tài khó có được trong nhóm Alpha, thông minh hơn người. Gã không chỉ vì Bách Thần, thành công chế ra thuốc ức chế, mà còn thành công chế ra được thuốc hướng dẫn đặc biệt làm riêng cho Long Dục. Cũng bởi vì vậy, khiến Bách Thần cảm thấy được, anh lúc trước cứu người, cứu được thứ cực kỳ giá trị.
Mọi việc xảy ra vào vài năm trước, Bách Thần trong lúc vô ý tình cờ trên đường gặp một Omega rơi vào kỳ phát tình. Xui xẻo thay, bên cạnh Omega không có bất cứ người nào có thể dựa vào. Khí tức thơm ngọt mỹ vị khiến Alpha xung quanh lâm vào điên cuồng, bọn họ như lang như hổ đem người bao vây bốn phía, liều mạng tranh đoạt quyền giao phối. Giống như một chú cừu non đi lạc giữa bầy sói, chờ đợi cậu chỉ có bị người xâm phạm, cuối cùng không còn sót lại một mảnh xương.
Lúc đó Bách Thần chỉ muốn thử một chút sức mạnh của mình, giết ra thoát khỏi vòng vây, tiện tay đem Omega này cứu ra. Trăm lần không nghĩ tới Omega này thế nhưng là em trai của Vương Tước. Để biểu đạt lòng biết ơn, Vương Tước liền chủ động gia nhập, trợ giúp Bách Thần làm một ít sự tình anh không thích hợp đứng ra lộ mặt.
“Đây là thuốc ức chế của cậu.” Vương Tước từ trong két bảo hiểm lấy ra một lọ thủy tinh bị bịt kín.
Bách Thần tiếp tới: “Cảm ơn.”
“Cậu và tôi còn nói cảm ơn cũng quá khách khí đi.” Vương Tước vỗ vai Bách Thần, nghiêm mặt nói: “Khu vực bên thành Tây này cơ bản đã bị chúng ta kiểm soát, gần nhất tâm trạng Long Dục cũng sẽ không quá tốt, chính cậu phải cẩn thận.”
Bách Thần đẩy mắt kính : “Không có chuyện gì, tôi sẽ chú ý, bất quá…” Anh dừng lại một chút, khóe miệng khẽ nhếch như có như không, trầm giọng nói: “Tuy cảm xúc ngài ấy có thể sẽ không tốt, bởi vì chuyện tôi cần làm nhất định sẽ khiến cho tâm trạng của ngài ấy ngày càng kém.”
“… Aizz.” Vương Tước yên lặng rùng mình một cái, gã có chút không biết lời này nên làm sao nói tiếp. Kỳ thực so với khí thế dọa người của Long Dục, gã càng sợ Bách Thần. Không biết tại sao, rõ ràng là một tiểu tử nhã nhặn tuấn lãng, nhưng khiến người ta bỗng dưng sinh ra một loại cảm giác kinh khủng. Giống như một con rắn độc núp trong bóng tối, chỉ cần một chút sơ hở, lập tức sẽ bị động vật máu lạnh kia cắn một phát chí mạng vào yết hầu, sau đó liền vĩnh viễn không thể đứng dậy.
Nói tóm lại, cậu ruột và cháu trai đều không phải kẻ tốt lành gì! Đều là đại biến thái!
Vương Tước ho nhẹ một tiếng, nói lảng sang chuyện khác, “Thuốc hướng dẫn ở chỗ tôi chì còn dư lại một ít, nhiều lắm chỉ đủ đến cuối tuần, nguyên liệu dự trữ đã không còn. Ngày hôm nay nếu như có thể, tôi hi vọng… Cậu có thể đưa tôi thêm một chút.”
Nguyên liệu kỳ thực có chút khó nói, bởi vì phải là tinh dịch hoàn toàn mới của Bách Thần. Bên trong tinh dịch có chứa lượng lớn chất dẫn dụ, bình thường là thứ Alpha dùng để ký hiệu, tựa như động vật giống đực đối với đồng loại chứng minh quyền sở hữu của mình.
Vốn dĩ khiến cho Long Dục có thói quen nhớ kỹ hương vị của Bách Thần, thậm chí đối với y sinh ra phản ứng, tinh dịch ắt là nguyên liệu không thể thiếu.
Quá trình rất đơn giản, chính là tự an ủi. Sắc mặt Bách Thần vẫn như thường, lưu lại một câu “Tôi vào trong làm”, bình tĩnh mà xoay người rời đi.
“Đúng rồi!” Vương Tước đối với bóng lưng Bách Thần gọi: “Nơi này của tôi có một cái sextoy mông giả kiểu mới nhất, cậu có muốn hay không?”
Bách Thần không quay đầu lại, chỉ là giơ tay lên huơ huơ, biểu thị không cần, sau đó lưu loát đóng cửa lại.
Vương Tước nhún vai, đem đồ vật cẩn thận đặt vào trong ngăn kéo khoá lại, lầm bầm lầu bầu : “Đàn ông quả thực đều dựa cả vào tuốt, không cần thì chính mình giữ lại…”
Bách Thần đi vào phòng riêng, bốn phía đều là tường trắng, trong phòng chỉ có một chiếc giường. Anh ngồi ở trên giường, đem lọ thủy