Như con Qủy Đồng đầu tiên, nó nằm vật ra mặt đất mà giãy giụa liên hồi, một con khác thấy đồng bọn của mình bị tấn công, ngây lập tức nó nhảy bổ về nơi thầy Quân đang đứng, dùng hai tay quăng quật xuống mặt đất, nhưng thầy Quân đâu có ngu, vừa thấy đòn đánh của mình thành công, thầy đã di chuyển, thân hình ẩn nấp ở trong lớp sương mù.
Chỉ nghe được tiếng rầm rầm rầm vang lên liên tục, bóng người mờ mờ ảo ảo, thầy Quân đã xuất hiện ở phía sau con Qủy Đồng này, tiếp tục dùng đòn cũ, chọc thẳng kiếm vào sau gáy nó, nhanh chóng rút ra rồi rút lui vào sau màn sương.
Hai con Qủy Đồng nằm vật ra giãy chết, tay chân đạp loạn xạ, khiến đất cát ở đoạn bờ ao bị hất văng.
Lần này chỉ còn một con Qủy Đồng duy nhất, ba con còn lại trúng đòn hiểm cầm chắc cái chết, nhưng nó không thèm quan tâm đến đồng bọn mình, mà nó đứng ở đó như trời trồng, mặc mọi chuyện xung quanh diễn ra.
Thầy Long vẫn như cũ, tiềm phục ở sau đám khói, di chuyển chậm rãi ra phía sau lưng nó.
Nhận thấy mình đã vào vị trí thích hợp, lại một lần nữa thầy bật lên cao, hướng mũi kiếm vào đầu của Qủy Đồng cuối cùng này, nhưng ai ngờ đâu, con này lại không ngu như những con còn lại, vừa nghe thấy tiếng động, ngay lập tức nó xoay thân hình, dùng hai tay che lấy mặt.
Nhưng trải qua nhiều trận chiến chết đi sống lại, kinh nghiệm của thầy Quân cũng không phải tầm thường, khẽ lật cổ tay, mũi kiếm đổi hướng xuyên qua khoảng trống giữa hai tay của con Qủy Đồng, đâm thẳng vào mặt nó.
Chỉ nghe tiếng kim loại vang lên keng,keng,..
Trên mặt của đám Qủy Đồng có mặt nạ xanh, bị lưỡi kiếm chọc trúng, hất văng chiếc mặt nạ qua một bên, giữ cho nó một cái mạng.
Nhưng con Qủy Đồng này rất đặc biệt, bị đòn hiểm như vậy mà nó không hề sợ hãi, hai tay đang che chắn hất tung ra, thầy Quân vừa dùng hết lực, chưa kịp đổi tư thế, thấy hai cánh tay thô to đang đánh thẳng về phía mình, không kịp né tránh, đành cắn răng đưa thanh kiếm ra trước người để đón đỡ.
Chỉ nghe hự một tiếng, thầy Quân bị lực đánh của con Qủy Đồng hất văng ra phía sau, tuy có Nhất Đại Thánh Kiếm phân tán bớt một phần man lực, nhưng khóe miệng của thầy cũng bị rỉ máu.
Chưa đợi thầy Quân đứng vững thân hình, con Qủy Đồng ngay lập tức lao ra khỏi đám sương mù, hai cánh tay giơ cao, tiếp tục điên cuồng mà tấn công thầy.
Không còn cách nào khác, thầy Quân lại phải lăn người qua một bên để né tránh.
Đợi đến khi bật dậy được ổn định thân hình, nhìn về phía mặt con Qủy Đồng, thầy Quân ngay lập tức hít vào một luồng khí lạnh.
Bởi chiếc mặt nạ đồng xanh đã bị hất văng, giờ đây khuôn mặt của con Qủy đồng hiện rõ mồn một trước mắt mọi người.
Không ai có thể ngờ được với một thân hình to lớn, bắp tay bắp chân khủng bố như vậy, mà mặt của đám Qủy Đồng lại mang hình hài của một đứa trẻ con.
Chứng kiến được cảnh tượng đáng sợ đó, mấy vị pháp sư đang ở gần trận chiến cũng phải xuýt xoa sợ hãi, có người không kìm được mà phải thốt lên:- Tên giặc Phạm Nhan quá ác độc,..Trên khuôn mặt non nớt của một đứa trẻ hơn mười tuổi, hai con mắt đã bị Phạm Nhan dùng chỉ khâu lại, cái mũi đã bị cắt đi, để lại hai cái hố đen sâu hoắm, ở trong miệng thì ẩn ẩn hiện hiện hàm răng nhọn hoắt.
Ở