Cứ thế bốn người nối đuôi nhau thành một đoàn mà chậm rãi tiến vào nhà trong.
Nhưng họ còn chưa đến gần được bà Đọt thì bà đã vùng dậy, sau đó thì khóc rú lên, lao cả thân mình về phía tủ thờ.
Bà Đọt hành đông quá nhanh và dứt khoát, khiến mấy người ở ngoài không kịp cả ngăn cản, họ chỉ biết gào lớn, mong bà Đọt nghe được mà đừng hành động dại dột như vậy, bởi trong suy nghĩ của bốn người lúc bấy giờ đều cho rằng cái xác của lão Bá rất kì lạ, không khéo chạm vào thân thể của lão, có khi lão lại bật dậy không biết chừng.
Nhưng trái với những suy đoán của họ, bà Đọt đứng ở phía dưới tủ thờ, đưa hai tay lên mà tóm lấy người của lão Bàng lắc lấy, lắc để, miệng kêu khóc không ngừng:- Ối ông ơi là ông, ối ông Bá ơi là ông Bá ơi, sao lại thành ra thế này hả ông Bá ơi? Ông tỉnh dậy mở mắt tôi xem nào? Ông mở mắt mà nhìn vợ nhìn con này ông ơi.
Ối ông ơi là ông ơi.Lão Bá bị lắc liên hồi, nhưng lão vốn đã chết rồi, chỉ còn là cái xác làm sao mà có phản ứng gì được.
Ba người ở đằng sau thấy được cảnh tượng ấy thì đều đồng loạt quay sang nhìn ông Luật với ánh mắt trách móc và khó hiểu, biết mọi người hiểu lầm mình, ông Luật vội vàng thanh minh:- Tôi thề, tôi thề là rõ ràng hồi nãy lão Bá có quay đầu sang nhìn tôi mà, tôi mà có lời nào gian dối, thì… thì ra đường xe cán tôi chết.Thấy ông thề độc như vậy, nhưng mọi người vẫn chẳng thể nào mà tin cho nổi, bởi vì mọi thứ đang diễn ra ở trước mặt mọi người lại ngược với lời ông Luật nói, lão Bá nằm chết thẳng cẳng, nào có cựa quậy được tí nào, nếu quả thật như lời ông Luật nói, thì bây giờ lão phải ngồi dậy mà vồ lấy bà Đọt mới đúng.
Thấy cả hai bên đều lâm vào tình trạng khó xử, cuối cùng một người trong số đó đành lên tiếng:- Thôi được rồi, chuyện của ông Luật nói thì chắc có lẽ nhìn nhầm mà thôi, bây giờ việc ấy không quan trọng, giờ chuyện cần thiết nhất là đi thông báo với mấy người trong làng đi, lão Bá chết rồi, chuẩn bị mà lo ma chay cho lão thôi, hầy, thế sự đúng là vô thường, mới hồi chiều tôi còn thấy lão đi đánh cờ bên quán nước đầu làng xong, ấy vậy cứ thế là mất.Ông Luật thấy mọi người không tin mình thì tức lắm, bởi rõ ràng ông trông thấy tận mắt việc xác lão Bá cử động, nhưng vốn dĩ ông cũng là người biết trái phải, bây giờ mà cứ ngồi cãi nhau chuyện ấy thì cũng chẳng đâu vào đâu, nên thôi, lo hậu sự cho lão Bá trước đã, nghĩa tử là nghĩa tận mà.
Thế là mọi người đành một lần nữa chia nhau ra, người lo việc này, người lo việc khác, đợi đến khi có ánh mặt trời thì rốt cuôc đám ma của lão Bá cũng đã được chuẩn bị gần xong.
Lúc này thi thể của lão đã được mấy người làng hè nhau, khênh từ trên phía ban thờ xuống, đặt lại trên chiếc giường ở phía buồng trong, phủ khăn trắng lên mặt chu tất.
Suốt từ lúc rạng sáng cho đến tận bây giờ, tất cả những việc lặt vặt ở trong nhà đều do họ hàng nhà ông Bá và người làng lo liệu, còn bà Đọt vợ lão bị kích động đến mức hỏng người rồi, bà ta cứ ngồi bệt ở dưới đất, gần cái giường đặt thi thể của lão, dùng ánh mắt vô hồn mà nhìn vào xác lão, nước mắt chảy đầy cả khuôn mặt.
Cuối cùng sau khi làm xong tất cả những việc có thể làm, thì mấy người họ hàng cũng chỉ có thể chờ đợi, chờ đợi ba người con trai của lão về mà phát tang cho bố.
Người đầu tiên xuất hiện ở trước cổng nhà ấy chính là đứa con đầu của lão, phó chủ tịch xã.
Anh ta vừa tới nơi thì chẳng nói chẳng rằng, hai mắt đỏ hoe đi thẳng vào nhà trong, vừa thấy bố mình đã chết, lại thấy mẹ mình đau đớn