Chương 417
Sau khi biết Thẩm Dao bị tai nạn trong bữa tiệc, Thẩm Thanh Sơn và Lâm Như vội vã đến bệnh viện. Vừa nhìn thấy Thẩm Thanh Sơn, Thẩm Dao đã khóc lóc nói: “Ba, hãy nhanh chóng giải quyết chuyện này cho con, trên mạng đều là những hình ảnh và video xấu của con đêm nay thôi.”
Thẩm Dao phát điên lên khi nghĩ đến điều này, cô ta không ngờ rằng đoạn video quay cảnh cô ta bị tháp rượu va vào.
lại lan truyền trên mạng với tốc độ nhanh như vậy. Lần trước Thẩm Dao đã bị mắng là đồ bạch liên hoa tâm cơ nên cô ta không thể không sửa đổi.
Không ngờ cô ta đang yên lặng làm tốt sự nghiệp thì lại xảy ra chuyện xấu hổ lớn như vậy.
Tuy rằng chuyện này cũng sẽ không ảnh hưởng nhiều đến sự nghiệp của Thẩm Dao vì cô ta có tiền mà, nhưng cô ta lại mất hết sĩ š Hơn nữa khi nghĩ đến Du Ân đã nhìn thấy tất cả tình cảnh thảm hại của mình, cô ta hận không thể đâm đầu chết ngay lập tức.
Thẩm Thanh Sơn tức giận nói: “Ngay khi vừa nhìn thấy những tin tức này, ba đã tìm người gỡ bỏ khỏi trang tin tức nóng hổi nhưng vẫn không được.”
“Không biết bây giờ những người này làm sao nữa, ăn no rửng mỡ hay sao mà cứ suốt ngày lên mạng dán mắt vào chuyện của người khác mãi không chịu buông.”
Dù gì Thẩm Thanh Sơn cũng là một người lớn tuổi, ông ta không hiểu gì về nhóm người trên mạng.
Ông ta đã tìm người xóa những trang tìm kiếm nóng hổi và chặn rất nhiều tài khoản, nhưng chẳng bao lâu lại có người đăng ảnh và video lên, thế là lại nóng lên lần nữa.
Lần đầu tiên trong đời ông ta cảm thấy có tiền cũng không thể sai khiến được ma quỷ.
Điều ông ta không biết là có một loại công việc gọi là bôi đen, họ nhận thù lao rồi chuyên bôi đen đời tư của người khác. Trước kia con gái của ông ta đã làm rất nhiều chuyện như vậy, hiện giờ là lúc trả lại lên đầu cô ta.
Hiện trường của
Khi Thẩm Dao nghe Thẩm Thanh Sơn nói vậy thì đôi mắt của cô ta lại long lên sòng sọc vì tức giận.
Nhưng Lâm Như lại nghĩ thoáng hơn, bà ta đã an ủi Thẩm Dao: “Xấu hổ thì xấu hổ, có gì to tát cơ chứ? Có ai cả đời này không xảy ra chuyện xấu hổ như vậy nào?”
“Không phải trước đó Phó Đình Viễn còn bị tung lên mạng video cậu ấy bị người ta tát đó sao? Chẳng phải cậu ấy là người rất kiêu ngạo à? Bị tát vào mặt như thế còn mất mặt đến mức nào, thế mà cậu ấy đâu thèm để ý, con làm gì phải băn khoăn mấy chuyện này chứ”
Ngay khi Lâm Như vừa dứt lời, Thẩm Dao lại khóc rống lên.
Lâm Như không đề cập đến chuyện Phó Đình Viễn bị tát thì thôi, nhưng nhắc đến chuyện này lại khiến cô ta không vui.
Chuyện Phó Đình Viễn bị tát một bạt tai hoàn toàn khác với việc cô ta đã bị xấu hổ trong buổi tối nay.
Sự việc của Phó Đình Viễn lại có vẻ như anh rất nặng tình, còn Thẩm Dao lại thật mất mặt.
Khi Lâm Như thấy cô ta như vậy cũng không biết phải nói gì.
Tử Dạ ở bên cạnh nói: “Cô chú à, bác sĩ nói tổng giám đốc ‘Thẩm không sao, chi bằng hai người hãy đưa cô ấy về nhà, nằm viện cũng không phải là giải pháp, người qua người lại sẽ không tốt cho tổng giám đốc Thẩm”
Lâm Như gật đầu: “Ừ”
‘Thẩm Dao cũng hiểu được ở bệnh viện người đông rất khó giữ bí mật, trước tiên phải rời khỏi đây với ba mẹ. Đương nhiên lúc cô ta đi ra ngoài đã bịt kín mít để tránh bị người khác nhận ra.