Chương 431
Du Ân nhìn dáng vẻ không chút hoảng loạn của Diệp Văn, tâm tình cô cũng bắt đầu lắng xuống, cô khẽ gật đầu, tỏ vẻ †in tưởng sự sắp xếp của Diệp Văn.
Phó Đình Viễn là người tiếp theo gọi tới, có điều anh không gọi tới số máy Du Ân, mà gọi thẳng máy Diệp Văn luôn.
€ó thể nghe ra giọng nói cố kìm lửa giận của Phó Đình Viễn ở đầu dây bên kia: “Ông Diệp, rốt cuộc là ông đối với Du Ân là như nào hả?”
Không để Diệp Văn kịp nói gì, Phó Đình Viễn đã nói trước: “Tôi không tin ông không biết Thẩm Thanh Sơn sẽ không cam tâm để ông chèn ép một ván như vậy. Vậy mà ông vẫn cố tình cùng ra cùng vào với Du Ân, không tránh gây sự chú ý, cuối cùng là ông đang muốn hại cô ấy, hay muốn làm gì hả?”
Thời điểm Phó Đình Viễn đọc được tin tức này, gan phổi anh như muốn nổ tung.
Anh không quan tâm thế giới bên ngoài mắng mỏ Diệp Văn thế nào, thứ anh quan tâm chỉ là có thể Du Ân sẽ bị tổn thương.
Những lời chửi bới khó nghe vô cùng, khiến anh tức đến nỗi muốn đi xé nát miệng lưỡi mấy người đó.
Trái ngược với Phó Đình Viễn đang bùng lửa giận thì Diệp Văn vẫn giữ nguyên dáng vẻ bình tĩnh như cũ: “Việc này tôi đã có sự chuẩn bị trước rồi.”
Phó Đình Viễn nghe xong thì không thể nhịn được nữa, anh siết chặt di động quát: “Ông đã có chuẩn bị trước? Được, tôi cũng muốn xem xem ông đã chuẩn bị cái gì!”
Sau khi nói xong Phó Đình Viễn dường như còn cảm thấy không bõ cơn tức, anh bắt đầu buông lời tàn nhãn: “Diệp Văn, đừng trách tôi không cảnh cáo ông. Mặc dù ông rất có quyền thế, uy lực ở kinh đô, nhưng nếu ông dám làm trái tim Du Ân bị thương, đừng trách tôi không khách sáo với ông”
Bởi vì quá tức
Diệp Văn nói với âu: “Anh chắc chắn sẽ phải hối hận về những lời nói hôm nay, thằng nhóc thối!”
Dám không tôn trọng ba ruột của người phụ nữ mình thích như vậy, đã thế còn ngang nhiên buông lời uy hiếp, anh nghĩ anh liệu có theo đuổi nổi Du Ân?
Đợi đến khi ông ấy và Du Ân chính thức nhận nhau, chuyện đầu tiên ông ấy làm chính là khuyên bảo Du Ân đá bay Phó Đình Viễn đó đi. Kinh đô có một đống thanh niên nhan sắc ngút ngàn, đẹp trai tài giỏi lại quyền thế, Phó Đình Viễn tính là cái rắm. 2 Diệp Văn vừa mới kết thúc cuộc trò chuyện với Phó Đình Viễn xong thì Chung Văn Thành lại gọi tới số máy Du Ân.
“Du Ân, tin leo lên hot search trên Weibo, có phải do đám người Thẩm Dao bày trò vu khống hủy hoại em không?”
Chung Văn Thành không hề nghỉ ngờ mối quan hệ giữa Du Ân và Diệp Văn, hơn nữa anh ấy còn chỉ thẳng Thẩm Dao là người đứng sau.
Du Ân rất cảm kích sự tín nhiệm và ủng hộ của Chung Văn Thành, cô gật đầu đáp: “Tám mươi phần trăm là vậy.”
“Thật quá đáng!” Chung Văn Thành cũng vô cùng bực bội, anh ấy nói: “Giờ em đang ở đâu? Có cần anh tới đón em không? Quay về chúng ta sẽ cùng nhau nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này.”
“Em vẫn đang trên đường về Giang Thành, thầy Diệp nói thầy ấy có cách” Du Ân an ủi Chung Văn Thành, không muốn để anh ấy phải tức giận hay lo lắng.
Sau khi nghe được lời này của Du Ân, Chung Văn Thành im lặng không nói thêm gì nữa.
Chỉ là, sự trầm mặc qua đi, anh ấy trịnh trọng hỏi Du Ân: “Em thực sự rất tin tưởng thầy Diệp, phải không?”