Chương 436
Nhưng cô không ngờ nhiều năm sau như vậy, cô lại tìm được cha ruột của mình, người cha ruột này đối với cô rất tốt, cô vui mừng đến mức không ngừng rơi nước mắt.
Những lời nói của Du Ân khiến Diệp Văn mãi mới bình tĩnh lại nỗi kích động mắt.
Đứa con gái quý giá của ông ấy đã chịu nhiều tổn thương đến thế nào…
Phó Đình Viễn cũng đau lòng quay mặt đi, anh biết Du Thế Quần đối xử tồi tệ với Du Ân như thế nào, nếu Du Thế Quần yêu thương Du Ân, ông ta sẽ không bỏ thuốc cô và đưa cô lên giường đàn ông.
Không khác gì bán con gái.
Mặc dù Phó Đình Viễn hiểu rõ sự xúc động của hai cha con, nhưng anh cũng biết răng họ có một việc rất quan trọng phải làm lúc này, đó là nhanh chóng làm sáng tỏ những tin đồn thất thiệt từ bên ngoài.
Vì vậy, anh đúng lúc nhắc nhở Diệp Văn: “Bác Diệp, nếu bác đã chuẩn bị xong những thứ này, lúc này không phải nên làm sáng tỏ mọi chuyện trước sao?”
Lần này Diệp Văn mang những tài liệu này đến Giang Thành chắc chắn là đã có chuẩn bị.
Nghe xong lời nhắc nhở của Phó Đình Viễn, Diệp Văn nhanh chóng đưa tay lên lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt, nhìn Phó Đình Viễn nói: “Đúng vậy, chuyện này là quan trọng nhất.”
Diệp Văn nói xong liền lấy điện thoại di động ra, bảo người nhanh chóng lên bài thanh minh.
Từ sau khi biết Du Ân là con gái ruột của mình, ông đã chuẩn bị cho chuyện công khai thân phận của Du Ân, Báo cáo xét nghiệm và ảnh chụp cùng lời thanh minh đều đã được chuẩn bị, chỉ cần đợi lệnh của ông ấy là được.
Sau khi giải quyết vấn đề này, Diệp Văn cúp điện thoại, nhanh chóng nhìn Du Ân, tâm trạng của Du Ân đã dần bình tĩnh trở lại.
Cô nhìn Diệp Văn và hỏi: “Ba đã sớm biết quan hệ của chúng ta sao?”
Diệp Văn tìm thấy một bức ảnh khác từ đống
Du Ân cầm lấy và nhìn cô gái trẻ trong bức ảnh, ngay cả bản thân cô cũng ngạc nhiên.
Thực sự rất giống, đặc biệt là cô gái trong ảnh đang ở những năm tháng đẹp nhất, cô gái bằng tuổi cô bây giờ, khuôn mặt của hai người giống hệt nhau.
Du Ân nhớ lại cảnh lần đầu gặp mặt Diệp Văn, chẳng trách vẻ mặt của Diệp Văn lúc đó lại sững sờ, sau này khi nhìn thấy Thư Ninh, Thư Ninh cứ nhìn cô chằm chằm, cả mắt đều đỏ hoe.
Còn bà cụ nhà họ Diệp sau khi nhìn thấy cô cũng kích động không kiềm chế được, còn tặng cho cô những món trang sức quý giá và một căn biệt thự.
Thì ra tất cả đều biết thân phận thật của cô.
Diệp Văn nói thêm: “Lần đầu gặp mặt, ba đã chắc chắn rằng con là con gái ba, cho nên đã chủ động nhận con là con nuôi, muốn rút ngắn khoảng cách với con.”
“Ban đầu ba lo lắng con sẽ cảm thấy lời đề nghị của ba quá đột ngột, vì vậy đã lấy cớ là làm chỗ dựa vững chắc cho con để con không bị bắt nạt”
Khi Diệp Văn nói câu này, nét tươi cười trên mặt lộ ra: “Không ngờ con lại vui vẻ đồng ý đề nghị của ba, ba có thể cảm nhận được con có ấn tượng tốt với ba, ba vô cùng vui vẻ.
“Đây là do huyết thống” Diệp Văn cảm khái một câu, Du Ân mạnh mẽ gật đầu.
“Trước đây con chỉ coi ba là thần tượng trong lĩnh vực văn học, sau lần đầu tiên gặp ba ở thủ đô, không hiểu tại sao mà con lại cảm thấy rất thân thiết với ba, tin ba sẽ không bao giờ làm tổn thương con dù có chuyện gì đi chăng nữa…”