Chương 469
Không phải cũng đã nói là ba người sao, anh có cần thiết phải nói cả ba người là cô không? Làm như cô là hổ cái hung dữ không bằng.
Còn nữa, cô có gì mà làm anh sợ chứ?
Người khiến cho người ta phải sợ hãi là chính anh đấy, được chưa?
Trước kia khỏi nói cô sợ anh đến nhường nào, sợ anh không vui, sợ anh không thích cô…
Khi nghĩ đến điều này, nét mặt Du Ân đột nhiên đông lại, cả ba người Phó Đình Viễn đều nói đến cô, chắc không phải là đang nói đến những thứ này chứ?
Sợ rằng cô sẽ tức giận, rằng cô sẽ không vui, rằng cô sẽ không để ý đến anh.
Sau khi Phó Đình Viễn vừa dứt lời, Dịch Thận Chi dẫn đầu cười thành tiếng.
Du Ân tức giận trừng mắt nhìn Phó Đình Viễn, cảnh cáo anh rằng sau này có thua cũng tốt nhất đừng lấy cô ra mà nói.
‘Tô Ngưng được hỏi: “Hãy dùng bốn từ để mô tả tình trạng sống hiện tại của cô.”
‘Tô Ngưng chống hai tay lên má, đáp: “Nhớ Chu Trường Ninh”
Tất cả mọi người: Sở dĩ Tô Ngưng có thể nói tên Chu Trường Ninh trước mặt mọi người ở đây là bởi vì mọi người đều là người có tu dưỡng và sẽ ý thức giữ bí mật cho cô ấy.
Khi Dịch Thận Chi thua cuộc, anh ta bị hỏi: “Tình yêu chiếm vị trí nào trong cuộc đời anh?”
Người hỏi Dịch Thận Chỉ câu này là Du Ân. Về việc tại sao Du Ân hỏi gay gắt như vậy, thứ nhất là muốn trả thù Dịch Thận Chỉ, bởi vì Dịch Thận Chỉ vừa hỏi Phó Đình Viễn câu hỏi đó, rõ ràng là để mở đường cho Phó Đình Viễn nói đến cô. Cô muốn trả thù Dịch Thận Chi và Phó Đình Viễn cùng một giuộc với nhau.
Thứ hai, Du Ân cũng thực sự muốn biết một cậu ấm quần là áo
Ngoài ra, cô mơ hồ có cảm giác mờ nhạt rằng người trong lòng Chu Mi rất có thể là Dịch Thận Chi.
Sau cuộc trò chuyện với Chu Mi ngày hôm đó, Du Ân đã từng phân tích người trong lòng của Chu Mi là ai. Không phải cô có sở thích khám phá đời tư của người khác. Chỉ là cô coi Chu Mi như một người bạn và có hơi lo lắng cho.
trạng thái cảm xúc của Chu Mi.
Chu Mi là một cô gái tốt, Du Ân không muốn sau này Chu Mi bị tổn thương như cô.
Cảm giác khi bị tình yêu gây thương tích đầy mình, cô là người có quyền lên tiếng nhất. Nếu có thể, cô hy vọng rằng những người bạn tốt của mình sẽ không trải qua điều này.
Du Ân cảm thấy Chu Mi là một người kiêu hãnh, người của cô ta thích sẽ không bao giờ là một người đàn ông bình thường.
Lại nghĩ đến lần cuối cùng họ tụ hội ở nhà Phó Đình Viễn, khi Chu Mi nói muốn đi, Dịch Thận Chỉ vốn muốn ở lại qua đêm, thế mà cũng rời đi.
Vì vậy, tại thời điểm này, Du Ân hỏi Dịch Thận Chi một câu hỏi như vậy, có thể coi là hỏi thay cho Chu Mi, cũng lặng lẽ đánh cược xem người trong lòng của Chu Mi có thực sự là Dịch Thận Chi hay không.
Dịch Thận Chỉ được hỏi câu hỏi này thì vẻ mặt của anh ta trong nhất thời có hơi ngạc nhiên. Dường như anh ta không ngờ rằng Du Ân vẫn luôn im lặng không lên tiếng sẽ hỏi anh †a một câu hỏi sắc bén như vậy.
Anh ta vô thức liếc về phía Chu Mi một cái, bấy giờ mới vui vẻ cười đáp: “Có cũng được mà không có cũng không sao.”