Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 52


trước sau

Nhưng mà buồn nôn và tức giận thì có được cái gì đâu cơ chứ, dù sao thì cô vẫn phải ở lại bữa tiệc này.

Quan trọng nhất là tay của tên đạo diễn kia vẫn chưa đụng vào người cô, cho dù cô có muốn phản kích cũng không được.

Tên đạo diễn kia thấy cô tránh né thì trên khuôn mặt lộ ra vẻ xấu hổ trong thoáng chốc, chưa kịp nói thêm gì, trên cái đầu đinh bỗng nhiên có thêm một tầm mắt sắc lẻm bắn đến, ông ta vừa mới nhấc mắt, chống lại biểu cảm đen xì của Phó Đình Viễn, dọa cho ông ta vội vàng cười ha ha.

Chung Văn Thành thức thời làm giảm bớt không khí ngượng ngạo: “Mọi người đã đến đông đủ cả rồi, vậy chúng ta cũng nên ngồi xuống đi.”

Đương nhiên Chung Văn Thành cũng thấy được hành vi đáng phẫn nộ và chán ghét của Thôi Thiên Trường, nhưng ở nơi như vậy chẳng có cách nào phát cáu nổi.

Lúc sắp xếp chỗ ngồi, Du Ân và Chu Mi ngồi gần nhau, cách Thôi Thiên Trường một khoảng nhất định.

Sau khi bữa tiệc bắt đầu là của nhóm đàn ông, bọn họ cùng nâng ly cạn chén, Du Ân cúi đầu yên lặng dùng bữa.

Vốn dĩ cô còn rất kín nể tên đạo diễn này, còn nghĩ đêm nay có mấy vấn đề muốn nhờ ông ta, sự thấu hiểu của đạo diễn và biên kịch rất quan trọng, vì khi biên kịch viết một ít tình tiết cần phải nhờ đạo diễn thông đường lúc quay thật.

Nhưng vì cái tay lắm tật của tên đạo diễn kia, bây giờ cô không còn tâm trạng gì nữa.

Thậm chí cô còn có hơi đau đầu, không biết sau này phải làm việc chung với đạo diễn như thế nào nữa.

Nhưng lúc Du Ân yên lặng ăn cơm thì phát hiện dường như mỗi lần thức ăn có quan hệ với dê và thịt bò được đưa đến trước mặt cô thì chắc chắn sẽ có người kịp thời chuyển đi.

Du Ân giương mắt nhìn Phó Đình Viễn ngồi ở vị trí chính, thoáng nhìn thấy đầu ngón tay thon dài của anh di chuyển bàn xoay.

Lúc cô nhìn sang, Phó Đình Viễn cũng lười biếng nhấc mí mắt lên nhìn cô, Du Ân cắn môi, rũ mắt xuống tiếp tục ăn.

Xem ra hiệu quả của việc lần trước cô châm chọc anh vẫn còn, người ta vẫn nhớ kỹ cô không thể ăn thịt dê, bò.

Sau ba tuần rượu, tên đạo diễn kia đột nhiên bưng ly rượu nói với Du Ân: “Tiểu Du à, lần trước khi chúng ta họp mặt cô không đến, mặc dù mọi người nói cô có lý do cả nhưng hôm nay dù có thế nào cũng phạt cô một ly rượu.”

Sau khi tên

đạo diễn nói xong thì Phó Đình Viễn và Chung Văn Thành cùng nhìn về phía ông ta, đáy mắt hai người đều có ý cảnh cáo nhàn nhạt và không vui.

Tên đạo diễn kia đã nhận ra thứ gì đó, che dấu cảm xúc nơi đáy mắt và muốn buông tha cho Du Ân, ai ngờ Du Ân lại đưng dậy, sảng khoái đáp: “Được.”

“Đúng là nên tự phạt một ly.” Cô tự nhiên hào phóng mà nhìn mọi người, nói. “Lần này tốt rất lấy làm vinh hạnh khi được làm việc chung với mọi người với tư cách là biên kịch, sau này mọi người hãy dạy bảo nhiều hơn.”

Sau khi cô nói xong thì ngửa đầu uống sạch rượu trong ly, hơn nữa mặt không đổi sắc ngồi xuống.

Mọi người trên bàn đều kinh ngạc, bề ngoài của cô trông như một người có tính tình yếu đuối, trông không giống như là biết uống rượu.

Không ngờ vậy mà lại nốc hết cả một ly rượu, còn rất hào sảng.

Chung Văn Thành dùng đôi mắt sâu kín liếc nhìn Du Ân, Phó Đình Viễn thì nhìn thẳng mặt.

Cô biết uống rượu từ khi nào?

Trong ba năm ở chung với anh cô dường như không uống rượu. Lúc họp mặt gia đình cô sẽ dùng có không biết uống rượu để từ chối, sao bây giờ lại không biết từ chối chả?

Cơn nữa, rốt cuộc là cô có biết không, một khi phụ nữ tỏ vẻ biết uống rượu trên bàn tiệc, nhưng gã đàn ông thích ồn ào kia sẽ không chịu buông tha cho CÔ.

Những thứ mà Phó Đình Viễn biết, đương nhiên Du Ân cũng biết, nhưng ở nơi như thế này cô có thể không uống sao?

Bây giờ thân phận của cô là nhân viên mới ở chỗ làm, mỗi người ngồi ở đây đều có lý lịch sâu hơn cô, cô không dám đắc tội người ta.

Có lẽ lần này cô có thể xin Chung Văn Thành và ông chủ giúp mình cản rượu hoặc là từ chối những lần sau thì sao? Lần sau sau nữa thì sao?

Cô không thể mỗi lần đều trông cậy vào người khác giúp đã mình, nên cô chỉ có thể tự dựa vào bàn thân.

Uống thì uống, cô không sợ.

Cho dù có bất kỳ kẻ nào cũng không thể biết được một người có về ngoài dịu dàng như Du An lại biết uống rượu, nhưng thực tế là cô uống rất giỏi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện