Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 551


trước sau

Chương 551

Sau khi đến bên cạnh cô, diễn viên nữ kia nở nụ cười yểu điệu nói với cô: “Chị biên kịch ơi, có thể nhờ chị đổi chỗ cho em được không ạ?”

Tất nhiên Du Ân biết tại sao cô ta lại muốn đổi chỗ, chính là vì muốn tiếp cận Phó Đình Viễn, nhưng cô lập tức đứng lên, thoải mái đồng ý: “Không vấn đề.”

Cô đang không muốn ngồi đây nữa, chỗ của diễn viên nữ kia ở mặt kia của chiếc bàn dài, cách Phó Đình Viễn khoảng hai mươi nghìn dặm, cô muốn còn không được nữa là.

Diễn viên nữ kia thấy cô vui vẻ đồng ý như vậy liền mặt mặt hớn hở khen cô: “Chị biên kịch à, chị tốt quá.”

Du Ân nhẹ nhàng nở nụ cười, đến nói với Tô Ngưng một tiếng rồi cầm ly rượu rời đi.

Tô Ngưng muốn ngăn cản cô cũng không ngăn được bởi cô chạy nhanh như con thỏ vậy.

Tô Ngưng thở dài, cô ấy chỉ lo bây giờ tách ra một lát, buổi tối về Phó Đình Viễn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô đâu.

Quả nhiên, Phó Đình Viễn vừa quay lại đã thấy vị trí bên cạnh anh bị đổi người, mà Du Ân thì ngồi ở chỗ cách anh khoảng hai mươi tám nghìn dặm, sắc mặt anh lạnh như phủ một lớp sương giá.

Diễn viên nữ ngồi cạnh anh không nhịn được hơi co rúm lại, nghiêm túc nghi ngờ có phải mình mặc quá ít nên mới thấy lạnh không.

Điều khiến cho Phó Đình Viễn tức giận nhất chính là chỗ Du Ân đang ngồi gần với chỗ của Chung Văn Thành, Chung Văn Thành cũng đổi chỗ với người khác để ngồi cạnh Du Ân, với lý do là đạo diễn muốn thảo luận vài nội dung cốt truyện với biên kịch.

Phó Đình Viễn lập tức cảm thấy bữa ăn này thật vô nghĩa, lạnh lùng quay đầu hỏi Dịch Thận Chi một câu: “Có muốn đi không?”

“Đừng đi, lát nữa chúng ta

đi sau.” Dịch Thận Chi nhìn bộ dạng đáng kinh ngạc của Phó Đình Viễn khi nhìn Du Ân.

Dịch Thận Chi đồng ý rằng sở thích của mình khá ác, thế nhưng quen biết Phó Đình Viễn nhiều năm như vậy rồi, cả ngày nhìn anh chỉ tay năm ngón không thèm quan tâm đến bất kì người phụ nữ nào rất là chán, vậy nên anh ta rất muốn thấy dáng vẻ chỉ muốn chạy đến chỗ Du Ân của Phó Đình Viễn bây giờ.

Nhất là khi Du Ân tức giận hoặc Du Ân không quan tâm đến anh, nghĩ thôi Dịch Thận Chi đã thấy hay rồi.

Phó Đình Viễn mặc kệ Dịch Thận Chi, vẫn đứng dậy bỏ đi.

Diễn viên nữ vừa đổi chỗ đến cạnh anh sắp tan vỡ rồi, biểu cảm cũng nhất thời trở nên lúng túng.

Ai cũng có thể đoán được mục đích của cô ta là gì, ai ngờ Phó Đình Viễn còn không thèm liếc nhìn cô ta một cái đã quay người rời đi rồi, còn không che giấu sự ghê tởm của anh dành cho cô ta.

Phó Đình Viễn bước tới chào Chung Văn Thành một tiếng, Chung Văn Thành đứng dậy cười tiễn anh đi.

Suốt quá trình đó Du Ân không ngẩng đầu nhìn Phó Đình Viễn, nhưng cô có thể cảm nhận được ánh mắt của Phó Đình Viễn tựa như dao nhỏ nhìn cô, không hiểu sao cô lại cảm thấy lạnh cả người.

Phó Đình Viễn đã đi rồi, Dịch Thận Chi cũng không muốn ở lại đây một mình nên cũng đứng dậy rời đi.

Điện thoại của Du Ân nhanh chóng nhận được tin nhắn của Phó Đình Viễn: “Ra ngoài.”

Du Ân mấp máy môi, anh đang ra lệnh cho ai thế? Anh nghĩ anh là ai của cô vậy?

Cất điện thoại đi không thèm quan tâm đến anh nữa, tiếp tục ăn cơm.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện