Chương 559
Anh muốn nói rằng nếu cô sớm có quyết đoán phản kích lại Thẩm Dao, thì có lẽ anh đã nhìn rõ bộ mặt thật của Thẩm Dao sớm hơn rồi.
Thật tiếc là khi cuộc sống không có nếu như.
“Vậy thì tối nay anh sẽ đi với em.” Phó Đình Viễn lo lắng khi để Du Ân đi gặp Thẩm Dao một mình.
Du Ân lắc đầu từ chối thẳng thừng: “Không cần đâu, nếu anh đi cùng tôi, bọn họ sẽ nghĩ tôi thắng là nhờ vào anh, chẳng có ý nghĩa gì cả.”
Phó Đình Viễn lại bị ruồng bỏ một cách không chút khách khí, nhưng anh vẫn vội nói: “Vậy để Chu Mi đi với em, thân thủ của cô ấy rất tốt.”
Du Ân lại từ chối: “Không cần, tôi sẽ nhờ Tô Ngưng đi cùng.”
Kỹ năng của chị cả Tô Ngưng cũng không tệ, Sở dĩ Du Ân không để Chu Mi đi cùng là vì Chu Mi là người thân tín của Phó Đình Viễn, ngộ nhỡ cô có nói gì không hay, Chu Mi nhất định sẽ nói lại với Phó Đình Viễn.
Nhắc đến Chu Mi, Du Ân nói với Phó Đình Viễn với một chút lo lắng: “Tôi nghĩ rằng Chu Mi thích Dịch Thận Chi, và Dịch Thận Chi cũng chút quan tâm đến Chu Mi, nhưng Dịch Thận Chi quá đào hoa,, tôi sợ Chu Mi sẽ bị tổn thương.”
Trước đó Du Ân đã muốn nói chuyện với Phó Đình Viễn về chủ đề này, nhưng không bao giờ tìm thấy thời điểm thích hợp.
Mặc dù Dịch Thận Chi là một người bạn tốt, nhưng với tư cách là một người đàn ông, anh ta không phải là một người phù hợp tốt để phụ nữ dựa vào.
Phó Đình Viễn nhẹ nhàng nói: “Yên tâm đi, có anh ngăn cản, Dịch Thần Chi không dám lộn
Tuy lời nói của Phó Đình Viễn rất tự tin, nhưng anh hoàn toàn quên mất rằng nếu Chu Mi muốn lao vào thì anh cũng không thể ngăn cản.
Sau đó Du Ân gọi cho Tô Ngưng để nói với rằng Thẩm Dao đã mời cô đi ăn tối, Tô Ngưng đồng ý đi cùng cô mà không nói một lời.
Tô Ngưng chưa bao giờ là người sợ phiền phức, khi nghe tin Du Ân sẽ đối đầu với Thẩm Dao, cô ấy làm sao có thể không đến xem trò vui được chứ.
Tuy nhiên, Tô Ngưng có chút khó hiểu nói: “Tớ không hiểu lắm. Với tình hình hiện tại của cô ta, làm sao cô ta có thể nhắm vào cậu được?”
“Gia cảnh không bằng cậu, sự nghiệp không bằng cậu, tướng mạo không bằng cậu, còn hẹn cậu đi ăn gặp gỡ làm gì chứ?” Tô Ngưng mắng Thẩm Dao một cách tồi tệ.
Du Ân thản nhiên nói: “Ai biết được, nước đến thì đất chặn thôi.”
Sở dĩ Du Ân bình tĩnh như vậy là bởi vì cô tin rằng bất kể Thẩm Dao có động thái gì hay cô có thể trụ được hay không, đối với cô mà nói cũng chẳng quan trọng gì cả.
Nói cách khác, cô đã tự tin hơn rất nhiều.
Những gì Thẩm Dao làm với cô hoàn toàn không ảnh hưởng đến tâm trạng của cô.
Tô Ngưng khen ngợi sự bình tĩnh của cô, sau đó nói tiếp: “Buổi tối, em đeo trang sức hồng ngọc mới mà bà cụ nhà cậu tặng cho cậu đi.”
Du Ân: “…”
Tại sao Tô Ngưng lại nghiêm túc hơn đương sự là cô vậy?
Tô Ngưng nói thêm: “Thật là, nghe tớ đi, nhất định phải đeo, tốt nhất là cả bộ.”