Chương 626
Du Ân dỗ dành cô ấy: “Tớ làm lại cho cậu, lần này đều là của cậu hết.”
Sau đó Tô Ngưng mới bình tĩnh lại: “Vậy còn được.”
Ngay khi Du Ân cúp điện thoại với Tô Ngưng, liền nghe thấy Phó Đình Viễn ghét bỏ nói: “Tính tình của Tô Ngưng như thế, mẹ Chu Trường Ninh có thể cho cô ấy vào cửa mới là lạ.”
Họ đều biết người trong lòng của Tô Ngưng là Chu Trường Ninh.
Nhà họ Chu là một gia tộc nổi tiếng ở Giang Thành, một gia tộc khoa bảng, một người phụ nữ như Tô Ngưng dựa vào sắc đẹp của mình để hoành hành trong làng giải trí, nhà họ Chu có thể không thích, nghe nói thật sự không thích. Đó là lý do tại sao mẹ Chu lại chia rẽ đôi uyên ương như thế.
Du Ân khẽ thở dài: “Đừng nói nữa, Chu Trường Ninh có lẽ đã kết án tử hình cho cô ấy rồi. Hiện tại anh ta hận cô ấy đấy.”
Phó Đình Viễn có chút do dự, muốn nói lại thôi: “Cũng chưa chắc.”
Du Ân ngẩng đầu nhìn anh, nghi ngờ hỏi: “Anh biết rõ Chu Trường Ninh hả?”
Phó Đình Viễn trả lời dứt khoát: “Không biết.”
Mặc dù chưa từng gặp Chu Trường Ninh, nhưng anh biết rõ trong số các nhà tư bản trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình luôn tồn tại một ông chủ đầu tư ẩn hình.
Theo như Phó Đình Viễn được biết, vị đại gia này đang ở nước ngoài, cũng không biết tên cụ thể của anh ta, chỉ biết họ của anh ta là Chu.
Điều kỳ lạ là nhiều bộ phim truyền hình do ông lớn họ Chu này đầu tư đều do Tô Ngưng đóng chính, không biết là bí mật mở đường cho Tô Ngưng, hay chỉ coi trọng tiềm năng của Tô Ngưng.
Lúc trước Tô Ngưng chưa có thành công lớn, vị đại gia kia đã đầu tư
Vì vậy, Phó Đình Viễn nghi ngờ rằng nhà đầu tư bí ẩn đó là Chu Trường Ninh.
Nhưng đây chỉ là nghi ngờ của anh, anh không thể nói cho Du Ân biết sự nghi ngờ của mình mà không có tin tức xác định.
Du Ân không nói gì nữa, cô và Tô Ngưng đều không biết gì về thế giới tư bản, cho nên bọn họ chưa từng nghi ngờ Chu Trường Ninh sẽ đầu tư vào làng giải trí.
Chủ yếu là do gia tộc nhà họ Chu hầu như không có ai tham gia kinh doanh, hầu hết những người trong nhà họ Chu đều hoạt động trong giới học thuật, một học giả uyên bác như Chu Trường Ninh, thực sự không giống một nhà đầu tư gì cả.
Du Ân và Tô Ngưng dự kiến sẽ gặp Thẩm Dao trong bữa tiệc tối, và họ cũng có dự diệu Thẩm Dao sẽ tự mãn, nhưng không ai trong số họ nghĩ rằng Thẩm Dao lại giở trò.
Sau khi bữa tiệc bắt đầu, Du Ân không có tiếp xúc nhiều với Thẩm Dao, sau đó, Du Ân đi vào phòng vệ sinh, vừa đi ra liền thấy Thẩm Dao đứng ở lối vào cầu thang.
Du Ân không có biểu hiện gì trên mặt, định rời đi, cô nghĩ mình không cần phải chào hỏi một cách lịch sự với Thẩm Dao.
Thẩm Dao đang đi giày cao gót quay đầu chặn Du Ân, Du Ân cảnh giác lùi lại một bước, hỏi cô ta: “Có chuyện gì sao?”
Không hiểu vì sao, Du Ân cảm thấy thời điểm Thẩm Dao quay lại, sắc mặt cô ta tái mét.
Nhưng cô ta vẫn giữ vững lòng kiêu hãnh của mình, khoanh tay nhìn Du Ân và nói: “Du Ân, trong lòng cô chắc sắp chết vì tức giận nhỉ?”
Du Ân bật cười: “Tôi tức giận vì cái gì?”