Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 790


trước sau

Chương 790

Thiệu Kinh bị Phó Đình Viễn mắng thê thảm, cũng cảm nhận được sự cố gắng của Phó Đình Viễn, nên ở đầu dây bên kia không dám nói một tiếng.

“Ông mà nói thêm một câu nữa thì cút với cô ta đi!” Phó Đình Viễn bỏ lại câu này rồi cúp điện thoại.

Dù sao thì hợp đồng giữa Diệp Văn và Tinh Sang cũng đã được ký kết rồi, nếu Thiệu Kinh còn khiến anh ghê tởm như vậy nữa thì anh thực sự sẽ đá Thiệu Kinh.

Không biết Thiệu Kinh trúng bùa mê thuốc lú gì mà cho rằng Bạch Thanh Thanh là đóa hoa sen trắng, che chở cho cô ta khắp nơi. Người phụ nữ đi làm kẻ thứ ba có thể là thứ gì tốt cơ chứ?

Nghe nói mấy năm nay Thiệu Kinh thường xuyên đệ đơn ly hôn với vợ, tất cả đều do của Bạch Thanh Thanh náo động giật dây.

Nhưng vợ của Thiệu Kinh cũng là một người mạnh mẽ, buông lời rằng kiếp này sẽ không bao giờ ly hôn, sẽ không bao giờ để đám hồ ly tinh kia chiếm được vị trí bà Thiệu, để lại mấy lời đó xong thì lập tức dẫn con ra nước ngoài.

Mặc dù Thiệu Kinh muốn ly hôn, cũng muốn lăn qua lộn lại, cố gắng rất nhiều, nhưng hữu tâm vô lực.

Vì vậy, cho dù Bạch Thanh Thanh có mập mờ với Thiệu Kinh mấy năm gần đây cũng sẽ không bao giờ có thể quang minh chính đại, khi tham dự bất cứ dịp nào cũng chỉ có thể lấy thân phận là nữ đồng hành, chứ không phải bạn gái hay bà Thiệu.

Bên kia, Thiệu Kinh vừa bị Phó Đình Viễn cúp máy thì Bạch Thanh Thanh ném ly cà phê xuống trước mặt: “Phó Đình Viễn bị bệnh à? Nếu anh ta đã là sếp của Tinh Sang thì em cũng chỉ nương theo danh tiếng của anh ta để tăng độ nhận diện mà thôi, tại sao anh ta không đồng ý?”

Giây tiếp theo, Bạch Thanh Thanh lại khóc: “Em kiếm được lưu lượng rồi, kiếm được nhiều

đại sứ và dự án thì không phải đang kiếm tiền cho công ty sao?”

Thiệu Kinh tiến tới, ôm lấy cô ta mà cố gắng an ủi: “Tính tình của cậu ta từ trước đến nay đều như vậy, nói một không hai.”

“Cái gì mà nói một không hai? Khi anh ta có scandal với Thẩm Dao kia, không phải cũng mắt nhắm mắt mở sao?” Bạch Thanh Thanh lau nước mắt, tức giận nói: “Em là người phụ nữ của anh, rõ ràng là anh ta đang xem nhẹ anh, bắt nạt anh. Anh ta ngầm đồng ý với chuyện này không phải cũng như đang cho anh thể diện hay sao?”

Thiệu Kinh đau đầu: “Em hành động sao không nói trước cho anh biết? Em nói với anh rồi thì anh sẽ đánh tiếng trước với anh ta, như vậy bây giờ sẽ không đến mức khiến cho mọi chuyện trở nên tồi tệ như vậy.”

Xào scandal lại xào đến tận ông chủ mới nhậm chức, nếu ông ta biết chuyện, ông ta sẽ không bao giờ cho phép Bạch Thanh Thanh làm như vậy.

Bạch Thanh Thanh đập ông ta một cái: “Bây giờ anh trách em đúng không?”

“Nếu không phải anh không có bản lĩnh, không kinh doanh tốt khiến Tinh Sang càng ngày càng xuống dốc, em có đến mức tới giờ chỉ là ngôi sao hạng hai thôi không? Em có đến nước bị người ta cướp đi hợp đồng đại sức trang sức em thích không?”

“Em theo anh ngay sau khi vừa tốt nghiệp đại học, là một cô gái ngây thơ và trong sáng. Em đã nghĩ rằng anh có thể cho em một mái ấm, cho dù không cho em được một mái ấm thì anh cũng sẽ cho em được một sự nghiệp rực rỡ, đúng không? Kết quả thì sao? Đến bây giờ anh không cho em được mái ấm, cũng không cho em được sự nghiệp!”

Nếu là trước kia, Bạch Thanh Thanh dùng chuyện cô ta dứt khoát đi theo ông ta mà náo loạn, Thiệu Kinh sẽ mềm lòng mà thương tiếc.

Nhưng chiêu cũ được sử dụng quá nhiều lần sẽ không còn tác dụng.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện