Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 819


trước sau

Chương 819

Mới vừa nãy thôi, khi Thiệu Kinh đi ra ngoài nói lại với cô ta những lời Du Ân vừa nói, cô ta lập tức phát điên, không màng Thiệu Kinh ngăn cản lập tức vọt vào đây gào thét.

Diệp Văn đã bước tới chắn trước mặt Du Ân, không chút nể tình giơ tay đẩy Bạch Thanh Thanh vừa mới xông tới.

Hiện tại Du Ân chính là mạng sống của Diệp Văn, Bạch Thanh Thanh dùng cái bộ dạng này tới đây quả thực là chỉ có đi tìm đường chết.

Bạch Thanh Thanh đi giày cao gót, bị Diệp Văn tàn nhẫn đẩy mạnh đến nỗi suýt nữa thì ngã sõng soài trên nền đất, nếu không phải nhờ có Thiệu Kinh chạy theo phía sau đỡ cô ta lại, thì giờ phút này có lẽ cô ta đã bị quăng ngã rồi.

Diệp Văn nhìn Bạch Thanh Thanh bằng đôi mắt lạnh băng, mở miệng nói với vẻ khinh thường: “Vậy cô thì là cái thá gì?”

“Một người phụ nữ chẳng chỗ nào chứa, mà dám làm ầm ĩ trước mặt chúng tôi, ai cho cô mặt mũi như vậy?”

Bản thân Diệp Văn vốn là một người hiền lành ôn hòa, nhưng giờ phút này ông ấy lại đanh mặt nói ra những lời khó nghe tới cực điểm đó, lại càng khiến người ta cảm thấy ông ấy đã thật sự bị chọc giận, ngay cả một người quen biết Diệp Văn nhiều năm như Thiệu Kinh cũng phải rùng mình một cái. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Bạch Thanh Thanh không ngờ một Diệp Văn quân tử khiêm tốn sẽ ra tay với cô ta, càng không nghĩ tới Diệp Văn lại nói ra mấy lời khó nghe như vậy, cho nên cô ta giận đến nỗi giơ tay chỉ chỉ vào Diệp Văn, toàn thân run rẩy đến nói còn không nên lời.

Diệp Văn cũng lười để ý đến cô ta, ông ấy nhìn thẳng về phía Thiệu Kinh nói: “Thiệu Kinh, tôi đã từng này tuổi rồi mới được nhận lại con gái, con bé chính là sinh mạng của tôi, và cũng là tim gan

của người nhà họ Diệp chúng tôi đấy.”

Điều đầu tiên Diệp Văn làm đó là nhấn mạnh tầm quan trọng của Du Ân với ông ấy, sau đó lại không chút lưu tình nào nói: “Hôm nay tôi đã nói ra những lời như vậy rồi, nếu ông còn không xử lý tốt người phụ nữ này, thì chúng ta lập tức chấm dứt hợp đồng.”

“Đừng tưởng rằng đoàn phim đã bắt đầu chuẩn bị rồi thì tôi phải chôn chân chung một chỗ với ông tại đây, tôi không thiếu tiền, tôi có thể bồi thường gấp ba lần tiền vi phạm hợp đồng, nhưng tôi tuyệt đối không cho phép một số người không xứng đặt trên bàn tiệc xúc phạm con gái tôi!” Thời điểm Diệp Văn nói ra câu cuối cùng cũng là lúc ông ấy hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Trong tích tắc, mặt Thiệu Kinh trắng bệch, theo bản năng lập tức đẩy Bạch Thanh Thanh trong lồng ngực ra, miệng nói: “Đừng mà ông Diệp, có gì cứ từ từ nói, tuyệt đối đừng chấm dứt hợp đồng.”

Thiệu Kinh vẫn hiểu được điểm này, ông ta biết bộ phim này có tầm quan trọng thế nào với ông ta.

Bạch Thanh Thanh bị ông ta tàn nhẫn đẩy mạnh ra ngoài, vì để đứng vững mà cô ta đành phải giơ tay chống lên bàn ăn bên cạnh, nhưng lại không cẩn thận làm đổ ấm trà, nước trà nóng bỏng chảy lên tay cô ta, khiến cô ta đau đến nỗi hét toáng lên.

Nhưng mà, lại chẳng có bất kỳ ai để ý tới cô ta.

Thiệu Kinh vẫn đang thao thao bất tuyệt cầu xin Diệp Văn, chỉ mong Diệp Văn không chấm dứt hợp đồng.

“Thiệu Kinh, ông hẳn là biết lý do vì sao tôi lại giao bộ phim này cho ông.” Diệp Văn nói một cách nghiêm túc: “Nhưng ông xem ông báo đáp lại tôi cái gì đây?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện