Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 830


trước sau

Chương 830

Tô Ngưng đau lòng cực kỳ: “Tớ rất muốn ôm cậu một cái.”

Du Ân trầm mặc một chút, nhẹ giọng nói: “Giai đoạn đau đớn nhất này qua đi rồi, sau này anh ấy sẽ không đau lại thêm lần nào nữa.”

“Vậy đợi đến khi tin tức anh ta kết hôn với người phụ nữ khác được truyền ra ngoài? Đợi đến khi bọn họ sinh một trai một gái đủ nếp đủ tẻ rồi sống cuộc sống hạnh phúc bên nhau?” Tô Ngưng gằn từng câu từng chữ hỏi cô: “Cậu sẽ không cảm thấy đau lòng chứ?”

Tô Ngưng không muốn làm Du Ân đau, nhưng những lời cô ấy nói, sớm muộn gì Du Ân cũng phải đối mặt.

Nếu đã như vậy, chi bằng hôm nay hãy cùng nhau vượt qua tất cả những nỗi đau này đi rồi thôi.

Đôi mắt Du Ân ửng đô, mở miệng lên án cô ấy: “Vất vả lắm cảm xúc tớ mới bình ổn trở lại, cậu lại làm tớ sắp khóc đến nơi rồi.”

“Chính bản thân tớ cũng đã khóc.” Từ giọng nói của Tô Ngưng, có thể nghe ra cô ấy đang khóc nức nở: “Vừa mới đây thôi tớ nghĩ đến chuyện sau này Chu Trường Ninh sẽ thân mật khăng khít với người phụ nữ khác, tưởng tượng đến việc trong mắt anh ấy chỉ toàn hình bóng người phụ nữ khác chứ không có tớ, tớ lại đau lòng chết đi được.”

Du Ân cắn chặt môi mình.

Cô phải làm sao để không rơi vào cảnh như vậy?

Cảm giác đau đớn đến chết lặng.

Có lẽ là sau khi nổi khổ tâm thật sự trôi qua rồi, Tô Ngưng lại nói với vẻ oán hận: “Nếu anh ấy không trở lại, tớ sẽ giải nghệ, sau đó tới nước Mỹ tìm anh ấy! Tìm được anh ấy rồi tớ sẽ hỏi anh ấy một câu, xem anh ấy còn yêu tớ không,

làm như vậy có lẽ còn tốt hơn việc cứ chờ đợi trong mòn mỏi thế này!”

“Cậu bình tĩnh một chút.” Du Ân vội vàng trấn an cô ấy: “Hiện giờ cậu đang trong thời kỳ đỉnh cao của sự nghiệp, sao có thể nói giải nghệ là giải nghệ chứ? Chẳng phải cậu vẫn thường hay nói, chỉ có tiền mới mang lại cảm giác an toàn thôi hay sao?”

Du Ân không đồng tình với việc Tô Ngưng từ bỏ sự nghiệp của bản thân, bởi cô ấy đã phải trải qua một chặng đường chẳng dễ dàng gì, vất vả lắm mới có được danh tiếng và địa vị như hiện tại, nếu giờ giải nghệ thì sẽ chẳng còn gì nữa.

Trong giới giải trí này, nữ minh tinh trẻ tuổi xinh đẹp có rất nhiều, nếu sau này cô ấy hối hận muốn quay lại giới, thì khi ấy thị trường vốn đã không còn thuộc về cô ấy từ lâu rồi.

Cũng may Tô Ngưng là một người thông minh: “Được rồi được rồi, tớ chỉ xúc động quá nên nghĩ bồng bột chút thôi, đương nhiên tớ biết bản thân không thể tùy hứng, con mẹ nó, đặc biệt là còn cái đức hạnh chết tiệt đó nữa.”

Cô ấy không có gia thế hiển hách, không có ba mẹ quyền lực làm hậu thuẫn, cho nên cô ấy buộc phải thật giàu, cũng chính là để biến mình trở thành người giàu có trong truyền thuyết, như thế mới đủ tự tin đối mặt với ba mẹ Chu Trường Ninh.

Du Ân thở phào một hơi: “Cậu biết là tốt rồi.”

Nói thật, đúng là Du Ân đã lo lắng Tô Ngưng xúc động quá rồi lại đi tìm Chu Trường Ninh.

Tô Ngưng vốn là kiểu người dám yêu dám hận.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện