Chương 841
Nữ diễn viên đó nói xong vừa định bước đến ra tay thì bị nhân viên dưới mặt đất kéo lại, Tử Dạ nhân cơ hội đã bỏ chạy.
Nhưng sự việc vừa rồi đã rất ầm ĩ, cô ta như con chuột băng qua đường ở sảnh sân bay, hễ những ai đang lướt mạng đều biết cô ta trông thảm thế nào. Cô ta muốn sống một cuộc đời bình an vô sự ư? Mơ đi!
Trước khi máy bay cất cánh, Tử Dạ nhận được một tin nhắn: “Cô có thích món quà mừng năm mới này không?”
Đương nhiên Tử Dạ biết tin nhắn này là do Du Ân gửi tới, nhưng cô ta chẳng làm gì được Du Ân cả.
Hiện giờ cô ta đã bị mọi người chửi mắng đánh đập, dù là trên mạng hay trong giới biên kịch hay là ngoài đời, cô ta đều đã bị tiếng xấu, có lẽ sẽ không thể ở lại Giang Thành được nữa.
Du Ân cố tình tiết lộ tung tích của Tử Dạ cho nữ minh tinh kia, cô tin chắc rằng nữ diễn viên đó sẽ đuổi theo đến sân bay để khiến Tử Dạ mất mặt, đương nhiên diện mạo của cô ta cũng sẽ bị lộ.
Lúc trước Tử Dạ tung tin đồn cô không phụng dưỡng Du Thế Quần, còn cố tình lén đăng ảnh của cô vào khu vực bình luận, hại cô bị mắng trong thang máy.
Tất cả những chuyện này, bây giờ cô đã trả lại từng cái một cho Tử Dạ, để Tử Dạ cảm nhận được cảm giác bị mọi người thoá mạ là như thế nào.
Chuyện này đã quá ầm ĩ, ngay cả Phó Đình Viễn cũng biết.
Sau khi điều tra, anh biết Tử Dạ và Bạch Thanh Thanh đã gây ra sự việc này, mặc dù cuối cùng Du Ân đã ung dung giành được chiến thắng, nhưng anh vẫn kiên quyết nhờ người rút
Nếu Bạch Thanh Thanh không biết tự lượng sức mình mà gây chuyện, vậy cũng nên có dũng khí gánh chịu mọi hậu quả.
Sau đó Phó Đình Viễn lại gọi Thiệu Kinh, lúc này ông ta đang lăn lộn trên giường với Bạch Thanh Thanh, quần áo đã cởi gần hết.
Tử Dạ đã bị tiếng xấu, Bạch Thanh Thanh biết lần này mình thua cả ván nên vội quay lại níu kéo Thiệu Kinh.
Lúc đầu Thiệu Tinh không muốn để ý đến cô ta, nhưng cô ta cứ nũng nịu ôm lấy ông ta, mà trước giờ kỹ năng giường chiếu của Bạch Thanh Thanh rất cao siêu, ông ta không kiềm lòng được đã lăn lộn trên giường với cô ta.
Khi chuông điện thoại vang lên, Thiệu Kinh đạn đã lên nòng, nhưng khi thấy cuộc gọi đến là của Phó Đình Viễn, ông ta không còn hứng thú gì nữa, vội vàng đứng dậy trả lời cuộc gọi.
“Thiệu Kinh, ông biết rõ tại sao tôi lại đầu tư vào Tinh Sang mà.” Giọng điệu của Phó Đình Viễn trên điện thoại rất bình tĩnh, nhưng lại khiến Thiệu Kinh run sợ.
Ông ta vội vàng trả lời: “Biết biết, ngài làm tất cả đều là vì Du Ân.”
Ngày trước Phó Đình Viễn tìm ông ta, đã nói rõ là để tiếp cận Du Ân.
“Cho nên, người phụ nữ họ Bạch kia hết lần này đến lần khác khiêu khích Du Ân, ông nghĩ hiện giờ tâm trạng của tôi thế nào?” Phó Đình Viễn lạnh lùng hỏi Thiệu Kinh.
“Tôi…” Thiệu Kinh nhớ lại vừa rồi suýt chút nữa đã bị Bạch Thanh Thanh dụ dỗ, không khỏi rùng mình, thậm chí còn giơ chân đá đôi tay của Bạch Thanh Thanh đang giở trò quỷ trên người ông ta ra.