Chương 955
Hôm nay chỉ là một Hiểu Nguyệt muốn có một chút lợi ích thôi, nhưng sau này sẽ có vô số nam giới sẽ đến kết bạn với cô.
Thành thật mà nói, khi Du Ân nghĩ đến việc mình phải giao du với những phu nhân hoặc bạn gái đó, cô thực sự rất đau đầu.
“Không thích thì đừng giao du với bọn họ là được.” Phó Đình Viễn không quan tâm, dù sao dựa theo địa vị hiện tại của anh, người ta đều là đến nịnh bợ anh, cho nên anh cũng không quan tâm mặt mũi mấy phu nhân kia cho lắm.
“Em… cố gắng thích nghi thôi.” Du Ân đáp lại lời anh.
Nhưng sau khi nói xong, Du Ân cảm thấy hơi khó xử, vô hình trung cô đã bị Phó Đình Viễn lừa vào tròng.
Anh nói cái gì mà “ngoại giao phu nhân”, cô trở thành vợ anh từ khi nào thế?
Nghĩ đến đây, Du Ân tức giận đứng dậy đẩy anh ra, đi giúp anh thu dọn hành lý.
Phó Đình Viễn mím môi cười khúc khích vài cái, lấy điện thoại di động nhắn tin ra lệnh cho người ta làm việc.
Mặc dù hôm nay anh có vẻ rất bình tĩnh đối với chuyện của Du Ân và Hiểu Nguyệt, nhưng trong lòng anh đã nghĩ đến cách đối phó với Hiểu Nguyệt rồi.
Có thể sẽ có người nói, một người có thân phận như anh mà đối phó với một tiểu biên kịch vô danh thì hơi bắt nạt người ta, nhưng anh cũng không để ý.
Khi Hiểu Nguyệt lừa dối Du Ân, cô ta có quan tâm đến cảm xúc của Du Ân không?
Khi Hiểu Nguyệt chỉ nghĩ đến việc lợi dụng Du Ân, cô ta có nghĩ đến hậu quả mà mình
Hơn nữa, nếu anh không hành động, nếu sau này chuyện này bị bại lộ, những người trong giới biên kịch và thậm chí cả giới điện ảnh và truyền hình sẽ cho rằng Du Ân là một kẻ dễ bắt nạt.
Cho nên anh sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai gây rắc rối cho Du Ân.
Không có cách nào, cô gái nhỏ nào đó không đủ hung dữ, vậy thì bản thân anh phải hung dữ hơn thôi.
Đồ ăn đã giao đến, hai người ăn tối, Du Ân lên lầu lấy ít quần áo để thay, khi quay lại, Phó Đình Viễn đã tắm rửa xong xuôi đi vào phòng làm việc.
Sau khi ra khỏi phòng tắm, Du Ân suy nghĩ một chút, sau đó đi đến phòng làm việc.
Khi cô bước vào, Phó Đình Viễn vừa nghe điện thoại xong, Du Ân bước tới và hỏi anh: “Anh còn bận không?”
“Vẫn còn một tài liệu cần đọc.” Phó Đình Viễn đang định ngồi xuống ghế thì Du Ân ở bên cạnh đột nhiên vòng tay qua eo anh.
“Đừng đọc, được không?” Du Ân tựa vào trong lòng anh thì thầm.
Cô chưa bao giờ là loại người thiếu hiểu biết, đặc biệt là khi Phó Đình Viễn đang làm việc, cô chưa bao giờ làm phiền anh.
Nhưng tối nay…
Trong lòng Du Ân rất khó chịu, cũng rất yếu đuối, cô chỉ muốn Phó Đình Viễn ở bên cạnh cô.
Về phần Phó Đình Viễn, trong lúc nhất thời không thể chịu nổi việc bị một người phụ nữ xinh đẹp sà vào lòng mình thế này. Phải biết rằng từ trước tới nay, cô chưa bao giờ nhiệt tình chủ động cả.