Chương 975
“Dịch Thận Chi đúng là đáng ghét, nhưng cậu ta tạo nghiệt thì liên quan gì tới anh chứ? Em không thể giận chó đánh mèo được.” Phó Đình Viễn bất đắc dĩ tự bào chữa cho chính mình.
“Hơn nữa, ngay từ đầu anh đã cảnh cáo Dịch Thận Chi, bảo cậu ta không được trêu chọc Chu Mi, nhưng cậu ta không nghe, anh có thể làm sao bây giờ?”
Du Ân khịt mũi, không muốn nói chuyện với anh.
Phó Đình Viễn ngập ngừng nghiêng người ôm lấy cô, sau khi suy nghĩ, anh nói: “Anh cũng có chuyện muốn hỏi em, Chu Mi… có điều gì anh không biết sao?”
Phó Đình Viễn luôn cảm thấy Du Ân và Chu Mi đang giấu anh điều gì đó, lần trước anh đến Thành phố G cùng Du Ân đã nhận ra. Nhưng lúc đó anh nghĩ đó chỉ là một bí mật nhỏ của bọn họ nên không truy cứu.
Vừa rồi Du Ân tức giận như vậy, anh chưa từng nhìn thấy dáng vẻ này của cô, nhất định là có chuyện gì đó khiến cô bực tức.
Phó Đình Viễn hỏi một cách nghiêm túc, Du Ân suy nghĩ một lúc và quyết định nói với Phó Đình Viễn về việc Chu Mi mang thai.
Cô tin rằng Phó Đình Viễn sẽ đứng cùng vị trí với cô và Chu Mi, và sẽ không nói với Dịch Thận Chi về chuyện này.
Du Ân cũng hiểu được, có Phó Đình Viễn giúp cô giữ bí mật này, cô sẽ cảm thấy an tâm hơn, dù sao thì cô vẫn không biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai, không biết bố Dịch có làm gì Chu Mi nữa hay không.
Vì vậy, cô quay lại nhìn Phó Đình Viễn, nghiêm nghị nói: “Em cảnh cáo trước, anh nhất định phải giữ bí mật chuyện này.”
“Được.” Phó Đình Viễn
Bây giờ cô nói gì thì anh nghe nấy, chẳng lẽ cô còn không biết sao?
Sau đó Du Ân nói với Phó Đình Viễn rằng Chu Mi thực sự không phá thai, Phó Đình Viễn kinh hãi không nhẹ.
Nhưng sau khi kinh ngạc, anh lại vô cùng phản đối: “Cô ấy giữ đứa bé lại để làm gì? Sau này làm sao cô ấy có thể kết hôn chứ? Cô ấy không hề nghĩ đến tương lai của mình sao?”
Du Ân lắc đầu và nói: “Anh không hiểu loại tâm trạng này đâu.”
Đó là loại tâm trạng không người đàn ông nào khác có thể lọt vào mắt các cô sau khi yêu một người đàn ông xuất sắc như họ, vì vậy không có tương lai nào cả, cũng sẽ không có tương lai với bất kỳ người đàn ông nào cả.
Phó Đình Viễn mím môi và im lặng.
Một lúc sau, anh nói: “Nếu đây là quyết định của Chu Mi, nên anh cũng lựa chọn tôn trọng.”
“Sau khi trở về Giang Thành, anh sẽ gặp cha của Dịch Thận Chi và nói rõ với ông ấy rằng Chu Mi là nửa em gái của Phó Đình Viễn, anh sẽ không cho phép ông ấy động tay động chân với Chu Mi nữa.”
“Ừm.” Du Ân rất cảm động, dựa theo thân phận của Phó Đình Viễn, nếu cảnh cáo cha của Dịch Thận Chi như vậy, phỏng chừng ông ta sẽ sợ Phó Đình Viễn, không dám làm gì Chu Mi nữa.
Phó Đình Viễn ôm Du Ân vào lòng, xúc động nói: “Những năm này Dịch Thận Chi chưa bao giờ có ý định kết hôn và sinh con, cha cậu ta cũng không ép buộc cậu ta nhiều.”
“Nhưng bây giờ cha cậu ta bị ốm, tình hình đã khác ngay lập tức.”