Trong lòng tôi cả kinh, không dám chắc chắn lúc nãy anh ta có thật sự bắt gặp cảnh tượng tôi và Bùi Thiên Vũ hôn nhau hay không? Bởi vì anh ta là một tên tiểu nhân đê tiện.
Trong lòng tôi càng phiền muộn hơn, đều tại Bùi Thiên Vũ cả.
Đúng lúc này, Lý Tân Nhị cũng đi về phía của tôi, trên mặt còn nở nụ cười thân thiết: “Lăng Hoa Dao! Cuối cùng cũng có thể nói chuyện với chị rồi.
Sao chị lại ở đây?”
Ánh mắt của cô ấy nhìn về phía Tân Hạo Đình, rồi lại nhìn ly rượu mà Tân Hạo Đình đang đưa cho tôi, sau đó xấu hổ nói: “Có phải tôi đã làm phiền hai người rồi không?”
Tân Hạo Đình tiến lên một bước, đúng lúc có hai người đàn ông xoay người lại, nên đụng trúng anh ta.
Người đàn ông kia vội xin lỗi, Tân Hạo Đình cũng không để bụng, mà chỉ nhìn chằm chằm vào tôi.
Anh ta cười trên nỗi đau của người khác nói: “Không có gì, chúng tôi chỉ đang nói một chuyện, à, thật ra chuyện này cũng có liên quan đến cô Lý đó.”
Người đàn ông mới đụng trúng Tân Hạo Đình lại đi qua trước mặt Tân Hạo Đình, rồi trở tay đập trúng anh ta: “Thật ngại quá!”
Tân Hạo Đình bị quấy nhiễu nên hơi khó chịu lườm anh ta, rồi lại nhìn Lý Tân Nhị.
“Tôi ư?” Lý Tân Nhị ngạc nhiên nhìn tôi, hơi khó hiểu hỏi: “Là chuyện gì mà có liên quan đến tôi vậy?”
“Tân Hạo Đình, rốt cuộc anh muốn nói chuyện gì?” Tôi lạnh lùng nhìn anh ta, trong lòng hơi mất tự tin, tên này đúng là xui xẻo mà.
“Chuyện này thì cô phải hỏi Hoa Dao, đúng không bà xã?” Bộ dạng của Tân Hạo Đình cực kỳ xấu xa, trong lòng tôi càng không dám chắc hơn.
“Đồ vô liêm sỉ!” Tôi khẽ quát: “Anh có chuyện gì muốn nói thì cứ việc nói ra đi, đừng có mà ăn nói quái gở nữa, tôi chẳng có gì muốn nói với anh đâu.”
“Cô Lý, cô là bạn gái của anh Bùi đúng không? Vậy tôi muốn biết anh Bùi là gì của cô thế?” Tân Hạo Đình nhìn Lý Tân Nhị hỏi.
Tôi siết chặt túi xách trong tay, trong lòng rối như tơ vò.
Lý Tân Nhị nở nụ cười xán lạn nhìn tôi, rồi lại nhìn Tân Hạo Đình rất phối hợp hỏi ngược lại: “Anh Tân, ý anh là sao?”
Anh ta lườm tôi, rồi nở nụ cười tà mị đáp: “Thật ra Hoa Dao nhà tôi rất muốn biết mối quan hệ giữa cô và anh Bùi.”
“Tôi e là anh Tân muốn biết thì đúng hơn.” Tôi cả kinh, rồi nhìn thấy Bùi Thiên Vũ đã đứng ngay bên cạnh tôi.
Tân Hạo Đình không ngờ Bùi Thiên Vũ lại xuất hiện, nên sắc mặt nhất thời trắng bệch, nụ cười cũng trở nên hơi gượng gạo.
Rất nhiều người xung quanh đều nhìn về phía bên này, Lý Tân Nhị thừa cơ tựa vào người Bùi Thiên Vũ, rồi khoác tay anh nói: “Là em đã làm phiền cuộc nói chuyện giữa anh Tân và Chủ tịch Lăng, nên cảm thấy rất ngại.”
Câu nói của cô ta khiến mọi người xung quanh đều liếc nhìn nhau, bởi vì ai cũng biết mối quan hệ giữa tôi