Tôi im lặng một lúc rồi mới nói: “Vì anh Bùi Thiên Vũ là bạn và cũng là đối tác làm ăn của tôi, anh ấy bị thương trong một vụ tai nạn xe hơi, tôi rất muốn biết anh ấy bị thương ở đâu và có nghiêm trọng không? Tại sao không có tin tức gì? Đó là những gì tôi muốn biết.
”
“Vụ tai nạn lần này đã khiến anh Bùi bị thương nặng, chúng tôi đã phong toả toàn bộ tin tức theo yêu cầu của Tập đoàn quốc tế Bác Duệ Thiên Vũ.
”
Tôi nhìn hai cảnh sát, từ “bị thương nặng” khiến tôi không khỏi rùng mình.
“Vì vậy, chúng tôi chỉ có thể hợp tác, nhưng nó không ảnh hưởng đến việc xử lý các vụ tai nạn xe hơi của chúng tôi, chỉ phong toả tin tức liến quan đến anh Bùi, không phải kết quả của vụ án.
Chúng tôi tin rằng sau khi vụ án được xử lý, kết quả sẽ khiến công chúng hài lòng.
”
Câu trả lời của viên cảnh sát rất cẩn thận, tôi cũng đã nhận ra không thể moi tin tức từ họ được.
Tuy nhiên, có thể phân tích từ lời nói của họ rằng Bùi Du Thanh đã cho phong toả tin tức, bởi vì Bùi Thiên Vũ đang hôn mê nên bà ta phải làm vậy.
Chí????h chủ, ????ủ bạ???? đọc chu????g ~ T????????mT????u????????????.???????? ~
Thật ra Bùi Du Thanh không hề đáng trách khi làm thế, nhưng mấu chốt là bà ta muốn làm gì sau khi phong toả tin tức? Tôi sợ rằng chỉ có bà ta và đám tay sai của bà ta mới biết được.
Tôi đành phải nhìn hai người họ, dịu giọng: “Đó là lý do tại sao Lưu Bảo Câu nói rằng anh ta biết chuyện liên quan đến Bùi Thiên Vũ, vì vậy tôi đã vội vàng đến gặp anh ta, nào ngờ anh ta đã chết giữa đường.
Tôi xin hỏi hai vị cảnh sát, rốt cuộc đây có phải là một vụ tai nạn xe không?”
“Trước mắt, quả thật vẫn chưa có gì khả nghi nên xác định đây là một vụ tai nạn xe hơi.
”
Viên cảnh sát vẫn trả lời như vậy, tôi cảm thấy họ chưa có manh mối gì, nhưng chắc chắn phải có điểm nghi ngờ, nếu không thì họ không thể tiếp tục điều tra được.
Tôi cảm thấy bất lực, lẩm bẩm nói: