Tôi quay lại thủ đô một lần nữa, tới thẳng bệnh viện, tìm gặp Bồ Tăng Vinh.
Lý do là tôi đã thắng trận chiến trên thương trường lần này, nên tới để báo tin vui cho ông ta, ông ta cũng không ngờ được, chúng tôi sẽ gặp lại nhau sớm như vậy.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của tôi, vì người bạn già nằm viện nên cuộc sống sinh hoạt của Bồ Tăng Vinh hỏng bét, tôi lại bụng làm dạ chịu giúp ông ta xử lý chuyện trong nhà.
Để ông ta có thể yên tâm, tôi đã nói văn phòng tôi đang trong công đoạn tu sửa, nên trong vòng một tuần tôi có thể không cần đi làm.
Lúc này ông ta mới yên tâm để tôi giúp ông ta, dưới lời kiến nghị của tôi, ông ta đã đồng ý mời bảo mẫu tới chăm sóc bọn họ, tôi kêu Trần Tư Nguyên giúp đỡ, tìm cho họ một bảo mẫu thật đáng tin cậy.
Mà tôi cũng tận dụng một tuần này để tìm hiểu thêm rất nhiều về chuyện Bích Hoa Viên từ chỗ Bồ Tăng Vinh, cũng thảo luận với ông ta rất nhiều vấn đề về nguyên liệu.
Lúc này tôi lại càng hiểu rõ hơn vì sao Bồ Tăng Vinh có thể để lại cho người bên ngoài một ấn tượng là “khó chơi”.
Người này thật sự rất tuân thủ các nguyên tắc, và chính cái chết của con trai lại càng khiến ông ta tuân thủ tất thảy những nguyên tắc mà ông ta đã đặt ra, và không có bất kỳ nguyên do gì có thể lung lay các nguyên tắc này của ông ta.
Cũng từ đó mà trong mắt mọi người ông ta trở nên quái gở, bản thân ông ta cũng rất ít khi giao lưu, trong thế giới của ông ta, chỉ tồn tại những số liệu tiêu chuẩn mà ông ta nghiêm khắc đặt ra.
Nếu không phải một cuộc điện thoại của Vệ Triết, thì có khả năng tôi sẽ ở lại đây thêm hai ngày nữa, trước khi quay trở về Giang Thành, tôi thu xếp ổn thỏa tất thảy mọi chuyện nhà họ Bồ rồi mới tạm biệt Bồ Tăng Vinh, quay lại Giang Thành.
Tôi không thể không trở về, bởi vì cuộc điện thoại của Vệ Triết, chính là để nói về chuyện Bùi Thiên Vũ.
“Có thông tin cho rằng tình trạng gần đây của Bùi Thiên Vũ không được tốt lắm, phải chuyển qua nước M để điều trị, mặc dù chỉ là tin tức lá cải chưa biết đúng sai, nhưng tôi tra ra được Bùi Du Thanh quả thực đã trở lại Giang Thành.”
Tôi kinh ngạc: “Bà ta về rồi?”
“Chẳng những bà ta đã trở lại, mà còn dẫn theo cổ đông lớn nhất của tập đoàn Bùi thị.
Khả năng là muốn làm lũng đoạn cổ phiếu, thu hồi toàn bộ trụ sở ở Châu Á.”
Tôi nghe Vệ Triết thông báo tình hình xong, lo lắng sốt ruột nói một câu: “Vậy xem ra lần trở về nước ngoài không lâu trước đây của bà ta, là để điều binh.”
“Bởi vì chuyện chúng ta có liên quan tới trụ sở Châu Á bên này nên đã gây ra những mặt trái không đáng có, cho nên Bùi Du Thanh đã mượn cớ này triệu tập cổ đông bên Châu Á tổ chức đại hội cổ đông vào ngày một, tiếp quản trụ sở trên toàn diện Châu Á.” Nét mặt Vệ Triệt lộ rõ vẻ nghiêm túc: “Khả năng hành động lần này của chúng ta lại giúp bà ta đạt được mục đích rồi.”
Trái tim tôi lật lên lật xuống theo từng lời của Vệ Triết, con cáo già này thật biết cách mượn sức người phát huy sức mình.
“Trước mắt, đối với Bác Duệ Thiên Vũ mà nói, thị trường Châu Á mới là căn cứ lớn nhất và tiềm năng nhất, theo số liệu lĩnh vực kinh doanh của Bác Duệ Thiên Vũ trong những năm gần đây, nguồn lợi nhuận hàng năm của Bác Duệ Thiên Vũ chủ yếu là xuất phát từ Châu