Trương Minh Vũ vội vàng thắt dây an toàn.
Hàn Thất Thất mới từng này tuổi, đã có bằng lái chưa vậy?
Trương Minh Vũ không biết đang đi đâu, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện chiếc xe mau dừng lại.
Nhìn vào gương chiếu hậu mãi mà chẳng thấy chiếc Bentley màu đen kia.
Chiếc camera của mình đâu rồi?
Không biết bao lâu sau, Hàn Thất Thất mới dừng xe lại.
Trương Minh Vũ ngẩng đầu nhìn mới phát hiện ra đây là chỗ đỗ xe của trung tâm thương mại.
Chẳng phải đi chơi sao? Sao lại chạy đến đây?
Không đợi Trương Minh Vũ phản ứng lại, Hàn Thất Thất đã xuống xe, Trương Minh Vũ chỉ có thể đi theo.
Chẳng mấy chốc, hai người đã đi vào trong trung tâm thương mại.
Bên trong rất sang trọng, bán toàn hàng cao cấp.
Bên trong người ra người vào, ai ai cũng áo quần bảnh bao.
Nhưng cho dù như vậy, khi Hàn Thất Thất đi vào vẫn thu hút vô số ánh nhìn.
Trương Minh Vũ cảm giác mặt mình đỏ bừng lên, mất mặt quá!
Hàn Thất Thất không hề quan tâm, kéo Trương Minh Vũ đi mua sắm.
Một lúc sau, Trương Minh Vũ đã xách một đống túi lớn túi nhỏ.
Nhưng Hàn Thất Thất không hề có ý định dừng lại.
Cô ta lại đi vào một cửa tiệm, Trương Minh Vũ thở hổn hển nói: "Tôi bảo này chị đại, chẳng phải chị bảo tôi đi chơi với chị sao?"
"Bây giờ chúng ta đang làm cái gì vậy?"
Hàn Thất Thất dừng lại, nói như chuyện đương nhiên: "Đang đi chơi mà, đi dạo phố cũng là đi chơi đấy thôi?"
Khóe miệng Trương Minh Vũ co rút, bất lực đáp: "Mấy chuyện như xách đồ này, cô không thể nhờ đám thuộc