Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Đệch mợ! Ông là đàn ông đấy!


trước sau

Trương Minh Vũ hoàn toàn cạn lời, ngượng ngùng cười cười: "Em... em vẫn còn là trẻ con đó..."





Tô Mang suy nghĩ nói: "Không sao, bọn chị thích trẻ con".





E hèm...





Trương Minh Vũ thật sự hết cách, đành cười ngượng nói: "À... Em hơi mệt, em về trước ngủ trước đây..."






Anh nói xong thì đứng lên ngay.





Kéo theo thân thể khập khiễng từ từ vọt vào phòng tắm.





Khoảnh khắc cửa đóng lại, Trương Minh Vũ thở phào nhẹ nhõm, nhưng tim đập nhanh như trống bỏi.





Không thể chịu nổi…





Sau khi tắm nước lạnh, cảm giác bồn chồn trong lòng Trương Minh Vũ mới từ từ lắng xuống.





Sau khi tắm xong, Trương Minh Vũ lén lút đi ra.







Lúc này mới phát hiện đèn trong phòng khách đã tắt, cũng không thấy ai trong phòng cả.





Đi ngủ hết rồi?





Trương Minh Vũ cười toe toét, trái tim đang treo lơ lửng của mình cuối cùng cũng bình tĩnh lại.





Nếu ngủ chung với bọn họ…





Trương Minh Vũ lắc đầu, rón rén trở về phòng.





Chỉ lo sẽ khiến bọn họ chú ý.





Trương Minh Vũ trở lại phòng ngủ cũng không dám bật đèn, đi thẳng vào giường.





Đắp kín chăn xong Trương Minh Vũ mới hoàn toàn thả lỏng.





Vừa chuẩn bị ngủ, anh chợt ngửi được một mùi thơm mát lạ tràn ngập khắp chăn.





Mùi hương này...





Không phải là mùi hương trên người Tô Mang đó sao?





Trương Minh Vũ đột nhiên cả kinh!





Anh vừa định đứng dậy, bên cạnh chợt truyền đến một tràng tiếng cười.





Hoàn toàn không cho Trương Minh Vũ bất kỳ cơ hội phản ứng nào, đôi chân dài đã đặt thẳng lên đùi anh!





Ngay sau đó, hai cánh tay lần lượt xẹt qua lồng ngực Trương Minh Vũ!





Trong nháy mắt, hương thơm nức mũi!





Trương Minh Vũ trợn to mắt, lúc này anh mới phát hiện mình bị Liễu Thanh Duyệt và Tô Mang kẹp ở giữa!





Tô Mang cười xấu xa nói: "Em trai thối, hôm nay em đừng hòng chạy".





Giọng nói gợi cảm của Liễu Thanh Duyệt cũng vang lên: "Thuận chị thì sống, nghịch chị thì chết!"





Rầm!





Trương Minh Vũ nuốt khan, nhưng không dám nói lại nào.





Chuyện gì thế này?





"Các chị à, hai chị...", Trương Minh Vũ khóc không ra nước mắt!





Như vậy anh còn ngủ được sao?





Đệch mợ! Ông là đàn ông đấy!





Nhưng Tô Mang và Liễu Thanh Duyệt không thèm để ý đến anh.





"Chị ba, chị không được phép sàm sỡ em trai đấy. Nếu chị dám vượt quá giới hạn, em sẽ không nương tay với chị đâu!"





Liễu Thanh Duyệt cảnh giác nói.



Tô Mang cười tự đắc nói: "Được thôi, bây giờ đương nhiên không sao, nhưng sau khi ngủ say thì chị không biết đâu..."


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện