Anh cũng kể hết các loại áp lực trên vai, từ di nguyện của sư phụ cho đến Âu Dương Triết, cùng với những mối phiền toái mới nảy sinh hôm nay.
Phát triển thương nghiệp là điều chắc chắn phải thực hiện.
Tuy cơ nghiệp của Tô Mang đã đạt tới độ cao nhất định nhưng dù sao cũng không phải là của anh.
Con người sống trên đời phải có đôi chút thành tựu để lại thì mới không tiếc nuối.
Liễu Thanh Duyệt cũng tỏ ý tán đồng với Trương Minh Vũ.
"À đúng rồi, bên nhà họ Lâm...!Có phải em đang chuẩn bị ly hôn không?" Liễu Thanh Duyệt đột nhiên hỏi, ánh mắt tràn đầy mong đợi.
Trương Minh Vũ lập tức sửng sốt.
Anh vốn không có ý định gì với nhà họ Lâm cả, điều ràng buộc duy nhất chỉ có di nguyện của sư phụ thôi.
Hồi lâu sau, Trương Minh Vũ mới lên tiếng: "Nếu nhà họ Lâm đồng ý ly hôn thì em sẽ đi làm thủ tục, nếu bọn họ không nói gì thì cứ tạm để đó đã, sau này nhà họ Lâm mà gặp chuyện gì thì can thiệp cũng tiện hơn".
"Em có chắc em làm thế không phải vì tiếc cô vợ nhỏ kia chứ?" Liễu Thanh Duyệt nói với giọng điệu chua lòm, miệng còn hơi bĩu ra.
Một cô gái với dáng người khêu gợi, phong thái kiêu sa, lại làm ra vẻ đáng yêu như thế...!
Thật là yêu nghiệt...!
Trương Minh Vũ vội vã dời mắt, lúng túng nói: "Dĩ nhiên không phải rồi, ngay từ đầu em làm thế cũng là để hoàn thành di nguyện của sư phụ mà".
"Ồ".
Liễu Thanh Duyệt ậm ừ một tiếng,