Ngô Huy mắt đầy hứng thú nhìn La Thành, nói: "Bắt ép? Thế nhưng trong video lại không xuất hiện cảnh tượng vừa dụ dỗ vừa đe dọa."
La Thành cứng lại, sau đó lại nói: "Tôi để Kỷ Gia Duyệt bắt ép hắn trên đường tới, không phải hắn tự nguyện."
"Mặc kệ có phải hay không, làm điều sai nhất định phải trả giá lớn, nếu không, có người phạm tội, thậm chí phản bội Nhân tộc, chỉ cần dựa vào một câu nói "Không phải tự nguyện" là có thể thoát sao?" Ngô Huy lạnh lùng nói, ánh mắt sắc bén.
Lúc này, Địch Cảnh bọn họ kể cả có trẻ tuổi, không rành thế sự ra sao cũng thấy rõ Ngô Huy đang cố ý nhằm vào Diệp Tố, chỉ là, Diệp Tố đắc tội hắn khi nào?
Ngay cả bản thân Diệp Tố cũng không hiểu nổi, ánh mắt Ngô Huy nhìn hắn mang theo một cỗ hàm súc nhưng khắc sâu khinh thường, khiến hắn cũng phải tin rằng mình đã làm sự tình đại nghịch bất đạo gì lắm. Nghĩ tới cảnh tượng hắn phải đi tinh cầu khoáng thạch tiến hành lao động cải tạo, đây còn không phải là đi làm thợ mỏ không có tự do hay sao?
Hắn thấp giọng hỏi Kỷ Gia Duyệt: "Tại sao làm giả học tịch lại nghiêm trọng như vậy?"
Kỷ Gia Duyệt cũng không biết nên giải thích thế nào, việc này có thể to cũng có thể bé, tất cả đều dựa vào phía trên xử lý ra sao, nhưng xem chừng, Ngô Huy này là muốn làm to chuyện, cũng không biết là giết gà dọa khỉ hay là có tư oán gì.
"Mang đi." Ngô Huy liếc nhìn Diệp Tố, nói với cấp dưới phía sau.
"Không được!" La Thành lập tức ngăn trước người Diệp Tố, không sợ mà giằng co với quân đoàn H.
Đám người Địch Cảnh, Kỷ Gia Duyệt cũng yên lặng vây quanh Diệp Tố, đã nói cùng đi tinh hệ Đông Cực, bọn họ làm sao có thể để Diệp Tố chịu tai bay vạ gió một mình.
Ngô Huy cười cười, "Công nhiên khiêu khích quân đoàn H có hậu quả gì?"
Cấp dưới phía sau hắn trả lời: "Cuộc thi nhập ngũ giảm bớt 30% tích phân."
Đậu má thằng l này lộng quyền vờ lờ, đm ng đâu đem nó ra cắt ciu.
Ngô Huy nhìn thẳng đám người La Thành: "Xét thấy các cậu còn trẻ tuổi, việc này tôi có thể không so đo, nhưng nếu các cậu còn tiếp tục cản trở quân đoàn H tiến hành mệnh lệnh, không chỉ giảm tích phân là có thể xử lý mọi chuyện."
La Thành tức đến hốc mắt đều đỏ lên, mắng: "Ông căn bản không xứng làm chỉ huy trưởng quân đoàn H! Ông lạm dụng tư quyền!"
Địch Cảnh định giữ hắn lại, nhưng đã không kịp rồi.
Ngô Huy sắc mặt trầm xuống, "Nếu cậu quyết không phục, có thể đến tổng bộ quân đoàn H tiến hành chống án, nhưng hiện tại, cậu nên ngoan ngoãn tránh ra."
La Thành gân cổ, nhất định không thuận theo. Hắn biết mình đuối lý, cho dù chống án cũng chẳng được gì, Diệp Tố cứ như vậy mà bị đem đi, bọn họ không bối cảnh không quyền không thế, khả năng cứu Diệp Tố về gần như bằng không, Diệp Tố lúc đó cũng xong rồi.
"Quên đi." Mắt thấy sự tình phát triển càng lúc càng không xong, Diệp Tố ra mặt khuyên nhủ. Thế giới này tuy chân thực đến lạ kỳ, nhưng chân thật đến mức nào thì đối với Diệp Tố cũng chỉ là một giấc mộng, hắn cảm thấy chẳng sao cả.
Nhưng đối với bọn La Thành thì không giống như vậy, đây là cuộc đời bọn họ.
"Làm sao có thể bỏ qua được!" La Thành hung hăng quát lớn, "Cậu có biết ở tinh cầu khoáng thạch vất vả thế nào không? Thời gian ba năm, cậu sẽ bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để luyện tập tinh thần lực, cậu định lãng phí thời gian hoàng kim của đời người đi đào quặng sao? Vậy về sau cậu phải làm sao bây giờ? Cả đời làm người phục vụ sao?"
"Vậy thì các cậu nuôi tôi." Diệp Tố cười nhẹ.
La Thành ngẩn ra.
"Khóc cái gì." Diệp Tố trợn mắt xem thường hắn.
Địch Cảnh nói: "Có nạn cùng chịu, muốn đi chúng ta liền đi cùng nhau. Thiếu tá Ngô Huy, chúng tôi tình nguyện cùng chịu phạt thay Diệp Tố, thời gian lao động cải tạo có thể ngắn bớt một chút hay không?"
Ngô Huy nhìn hắn, đôi mắt cười lạnh: "Cậu nói xem?"
Địch Cảnh: "Có thể."
Ngô Huy đen mặt phất tay: "Cưỡng chế đem đi, nếu có người có ý định ngăn trở, xử lý như quấy nhiễu công vụ."
La Thành lập tức triệu hồi vũ khí cụ tượng hóa, tư thế một lời không hợp liền xông lên đánh nhau. Diệp Tố vội vàng kéo hắn, quả nhiên tính xấu này thế nào cũng không sửa được. Bất quá trong lòng hắn lại cảm thấy thực cảm động, những người này đều đang đánh cược tương lai tới giúp hắn, tuy rằng hơi có cảm giác phản tác dụng.
Ngô Huy tức giận tới bật cười: "Các cậu đây là muốn tạo phản sao?"
Không khí càng lúc càng căng, bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa.
Đội trưởng đội hộ vệ xấu hổ, hướng bên ngoài quát: "Quân đoàn H đang xử lý công vụ ở đây, người rảnh rỗi đừng quấy rầy."
"Là tôi."
Giọng nói hồn hậu trầm thấp, trung khí mười phần vừa lên tiếng, mặt đội trưởng đội hộ vệ liền biến sắc, vội vàng thu hồi thần sắc không kiên nhẫn, hạ eo, cung cung kính kính mà đi mở cửa: "Hiệu trưởng."
Người đến là một người đàn ông tầm 5-60 tuổi, tinh thần quắc thước, ánh mắt như điện, tiến vào phòng liền mang theo một cỗ không khí túc mục trang nghiêm, hắn chắp tay sau lưng, như cây tùng bất động giữa mây gió.
Ngay cả Ngô Huy cũng cung kính chào hỏi: "Kỳ hiệu trưởng, xin chào."
Kỳ hiệu trưởng gật gật đầu, đem ánh mắt chuyển qua nhìn La Thành đang giương cung bạt kiếm.
Bị ánh mắt như đọng lại thành thực chất này đảo qua, La Thành trong lòng không khỏi căng thẳng, hắn chỉ mới gặp qua hiệu trưởng một lần lúc điển lễ khai giảng, ấn tượng với vị lão nhân đức cao trọng vọng này thập phần khắc sâu. Tay hắn nắm đao nhẹ buông, thu hồi vũ khí, nhưng vẫn che trước Diệp Tố.
Ngô Huy giải thích: "Tôi đang giải quyết một án có người làm giả học tịch của quý trường học, bọn họ không phục xử quyết..."
"Tôi đúng là vì việc này mà tới." Kỳ hiệu trưởng cắt lời hắn, "Không biết lời Ngô thiếu tá, có chứng cứ gì về việc bọn họ giả mạo học tịch không?"
Địch Cảnh vừa nghe thấy lời này, lòng liền động.
"Đương nhiên, quân đoàn H chúng tôi trước nay đều phá án công bằng, đối với thanh thiếu niên càng là như vậy, tuyệt đối sẽ không làm bất kì chuyện gì để người gặp chuyện oan khuất không rõ ràng, cũng tuyệt đối không để một người phạm tội ung dung ngoài vòng pháp luật." Ngô Huy nói, đồng thời bảo cấp dưới lấy ra video và hồ sơ học tịch.
Kỳ hiệu trưởng cười cười: "Video là bọn trẻ vui đùa, nếu bọn họ thực sự làm giả học tịch, cũng nên tìm địa phương nào an toàn mà thảo luận chứ."
Thái độ bao che này không cần nói ra cũng thấy rõ.
Ngô Huy sắc mặt cứng đờ, cảm nhận được mục đích Kỳ hiệu trưởng đến đây, chỉ sợ là Hàn Nghiệp lại giở trò sau lưng. Nhưng chứng cớ lần này vô cùng xác thực, Hàn Nghiệp cho dù lấy bối cảnh cao hơn trời của hắn ra cũng không lật được án, Ngô Huy nắm chắc trong lòng, không kiêu không siểm nịnh nói: "Trong hồ sơ học sinh cũng không