Trong khi tổ thứ ba đợi kết quả, Diệp Tố rốt cuộc cảm nhận được tâm tình trông mòn con mắt của Andre, hắn nhìn một loạt giám khảo thấp giọng thảo luận đằng trước, phảng phất bởi vì không nghe thấy mà trái tim mất đi khống chế, bang bang nhảy loạn không ngừng, ngay cả Andre ở bên cạnh lải nhải cũng bị xem nhẹ.
Tin tưởng của hắn vào bản thân khi nghe lời bình của giám khảo liền lung lay sắp đổ, hắn một bên nhận định chính mình, một bên lại cực độ tôn trọng những giáo sư đó, cũng nhận định quyền uy bọn họ. Hai loại cảm xúc khiến hắn như bắc thang gỗ bước qua trời, hẳn phải tin con đường dưới chân, rồi lại nhịn không được sợ hãi sẽ rơi xuống.
Không biết có phải do nguyên nhân tâm lý của Diệp Tố hay không, hắn cảm thấy thời gian chờ đợi kết quả dường như dài ra nhiều, hắn không chuyển đầu mà nhìn chằm chằm nhóm giám khảo đằng trước châu đầu ghé tai, sau đó suy nghĩ không biết thế nào lại bay tới thế giới Tinh tế, không biết sau khi hắn hôn mê đã xảy ra chuyện gì...
"Cậu còn chưa tỉnh sao..." Tựa hồ có người đàn ông nhẹ nhàng hỏi.
Diệp Tố giật mình một cái, lúc này mới đột nhiên phát hiện nhóm giám khảo đã định tốt điểm số, đưa cho người chủ trì, rồi chính mình đi tới phòng nghỉ.
Hắn lập tức đem lực chú ý đặt trên người người chủ trì, vừa mới nghe thấy tiếng dò hỏi truyền đến từ thời không xa xôi như ẩn như hiện kia, hắn muốn hồi tưởng lại, lại một chút tung tích cũng không dò được.
"Yoshimoto Miwa, 62 điểm."
Đây là người thứ hai sau Khải Lợi đạt tiêu chuẩn, vô số người hâm mộ mà nhìn cô gái trẻ tuổi này. Chẳng qua, Yoshimoto Miwa hiển nhiên bất mãn với điểm thấp này, hai hàng lông mày tú lệ nhăn lại, nàng quay đầu nhìn Khải Lợi không có phản ứng gì, lại quay đầu nhìn Diệp Tố, há miệng làm ra khẩu hình "Đừng làm tôi thất vọng", nói vẫn là tiếng Trung.
Andre lập tức làm mặt quỷ với nàng: "Tuy rằng không biết cô ta đang nói gì, nhưng nhất định không phải lời hay."
Diệp Tố cười cười, chỉ là tươi cười có điểm trống rỗng, theo thời gian trôi qua, lòng bàn tay hắn ngày càng ẩm ướt. Hắn đã thật lâu không ra mồ hôi mãnh liệt như vậy, làm thí nghiệm luôn cần một đôi tay khô ráo ổn định.
Trong nháy mắt này hắn lại nghĩ tới Lý Hoằng Hậu, bởi vì Lý Hoằng Hậu là giáo sư chỉ đạo của tuyển thủ dự thi, để tránh nghi ngờ, không tới tham gia đợt thi đấu thứ hai, khi thực nghiệm cuối cùng mới có thể tiến hành bàng quan. Nếu thành tích hắn quá khó coi, không biết Lý Hoằng Hậu sẽ nghĩ thế nào, thất vọng? Hẳn là không thể nào, Diệp Tố nghĩ, Lý Hoằng Hậu bởi vì tuổi tác cùng kinh nghiệm, đã sớm bình thản với nhiều chuyện, Diệp Tố tiếp xúc với hắn thời gian dài như vậy, chưa bao giờ thấy cảm xúc hắn dao động quá lớn.
"Diệp Tố......"
Khi người chủ trì đọc đến tên hắn, suy nghĩ bay xa vạn dặm của Diệp Tố lập tức bị kéo về, thậm chí bởi vì dùng sức quá mạnh, khiến hô hấp có chút không thoải mái.
Điểm phía sau, người chủ trì không lập tức đọc ra, mà ngẩng đầu nhìn lên khán đài, trên mặt không phải không có tò mò, đợi đến lúc các tuyển thủ đều có chút xôn xao, hắn lúc này mới thì thầm : "Tạm định 64 điểm."
Tạm định là có ý tứ gì?
Tuyển thủ bên dưới ngạc nhiên, châu đầu ghé tai, còn chưa nghe nói thi đấu còn có việc tạm định này.
Diệp Tố cũng giật mình, tuy rằng là tạm định, nhưng 64 điểm đã là điểm cao, tiến vào vòng thứ ba không thành vấn đề.
Andre quay đầu lại, ngạc nhiên nói: "Bạn à, cậu quả thực không đơn giản nha, cư nhiên tạo ra cái 'tạm định' phá lệ, đây mới là 'Một' đại biểu vô hạn khả năng. Hắc hắc, cậu xem biểu tình Yoshimoto kia, đẹp mặt."
Yoshimoto Miwa sắc mặt xám xịt, đôi môi đỏ thắm bị hàm răng cắn chặt, đối với tầm mắt Diệp Tố nhìn qua liền bất mãn trừng lại.
Diệp Tố thiếu chút nữa cho rằng nàng sắp khóc nhè.
Thi đấu của tổ thứ tư thực mau liền bắt đầu, nhóm giám khảo cũng cùng nhau ra đi từ phòng nghỉ, trong đó một người đi đến trước mặt người chủ trì, nói vài câu.
Người chủ trì vẻ mặt kinh ngạc, lại cầm lấy microphone một lần nữa thông báo thành tích: "Trải qua thương thảo thêm bước nữa của nhóm giám khảo, tuyển thủ số 37, thành tích của Diệp Tố sửa thành... 30 điểm."
Nhóm tuyển thủ một mảnh ồ lên, 30 điểm là thành tích thấp nhất trước mắt, Diệp Tố đang từ vị trí thứ hai lập tức từ trên mây rớt xuống bùn.
Diệp Tố kinh ngạc nhìn những giám khảo đang lục tục ngồi về vị trí, nhưng từ đầu đến cuối cũng chưa có ai đưa ra cho hắn một lời giải thích. Hắn theo bản năng nắm chặt quyền, liều mạng hô hấp vài lần mới ngăn cản xúc động muốn xông lên hỏi cho ra nhẽ.
Rất nhiều người ý vị không rõ đảo mắt qua lại Diệp Tố.
Mấy tuyển thủ cùng quốc tịch vượt qua rất nhiều ghế ngồi, đến bên cạnh Diệp Tố, mặc kệ trong lòng là vui sướng khi người gặp họa hay là thật sự bất bình, nhưng ít ra đều biểu lộ thái độ: "Diệp Tố cậu đừng vội, điểm cách biệt lớn như vậy khẳng định có nguyên nhân bất thường, sau khi thi đấu kết thúc chúng ta đại biểu Trung Quốc liền đi hỏi rõ ràng, nếu thật sự không được, cậu có thể xin Lý giáo sư giúp đỡ, hắn nhất định sẽ giúp cậu."
Diệp Tố nhẹ nhàng lắc đầu, người ngoài cũng không biết hắn đang phủ định cái gì.
Kế Vi Thường nhìn Diệp Tố sắc mặt trắng bệch, cũng không biết nói an ủi gì, hắn hiện tại thật tình hy vọng Diệp Tố có thể khiến quốc gia vẻ vang, hắn tán thưởng thực lực của Diệp Tố, mới có thể nghĩ đến dùng phương pháp bỉ ổi mà đối phó hắn.
Thi đấu của tổ thứ tư sau biến hóa của Diệp Tố có vẻ có chút đần độn vô vị, rất nhiều người đều đang suy đoán tại sao điểm Diệp Tố lại từ cao biến thành thấp như vậy. Chẳng lẽ là do đắc tội giám khảo nào đó? Người nghĩ đến khả năng này đều cười, những giám khảo đó đều là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh, tại sao còn làm khó dễ người ta.
Người chủ trì không lạnh không nóng mà tuyên bố xong thành tích một tổ này, bỗng nhiên giảo hoạt cười cười, thành công bắt được hơn