Tay Diệp Tố run rẩy, phải hít sâu vài cái mới khiến nó vững vàng trở lại, vừng vàng đủ để đo một phân dung dịch. Hắn điều khiển máy tính chiếu lên quỹ đạo điện từ xa lạ này, sau đó tiến hành truy tung.
Một đoàn khí mông lung hiện lên trên màn hình máy tính, là sắc thái rực rỡ bí ẩn tựa như tranh sơn dầu, trong mắt người có tâm, là biểu trưng cho thế giới vi mô huyền bí. Dần dần, vệt sáng chậm rãi rút đi, chỗ trống ngày càng nhiều, chỉ để lại thứ Diệp Tố muốn.
Máy tính cấu hình cao thực mau hoàn thành truy tung điện từ, trên màn hình hiển thị tình huống phân bố điện từ của nguyên tố mới.
Diệp Tố nhìn mô hình ba chiều kia, mày lại nhíu chặt.
Bố cục này rất kỳ quái, thập phần rải rác, không có quy luật. Chỉ có mười viên tương đối gần một chút, đây là đại biểu toàn bộ hạt nhân, từ mô hình 3D xem xét, hạt nhân nguyên tố này phân bố thực xa nhau. Như là cấu trúc điện từ của nhiều nguyên tố khác nhau, cũng không có mục tiêu truy tung.
(theo mình hiểu, thì là một loạt các máy kia chỉ tìm được quỹ đạo electron, sau đó cho lên máy tính tiến hành truy tung, từ quỹ đạo tìm ra tâm vận chuyển là hạt nhân nguyên tử của nguyên tố => từ đó tạo ra được mô hình nguyên tố)
Diệp Tố lại lần nữa thao tác máy tính, phát hiện kết quả vẫn là như vậy, rải rác mà phân bố ở các địa phương, sao có thể có hạt nhân nguyên tử phân tán đến trời nam đất bắc như vậy? Kia còn có thể gọi là một loại nguyên tố sao?
Chẳng lẽ là máy tính có vấn đề? Diệp Tố nhìn kích cỡ máy tính, thực sự rất khó hoài nghi nó, bất quá chịu tinh thần của nhân viên nghiên cứu, hoài nghi hết thảy các vấn đề, Diệp Tố lại để máy tính tiến hành truy tung quỹ đạo electron Oxy, xuất hiện bố cục phân bố thực bình thường.
Diệp Tố nhíu mày suy nghĩ trong chốc lát, lại tiến hành truy tung điện từ của một vài loại nguyên tố khác, phát hiện phân bố nguyên tử của những nguyên tố này cũng thực phù hợp lẽ thường.
Xác nhận máy tính không có vấn đề gì, Diệp Tố lại lần nữa truy tung điện từ xa lạ, khẩn trương nhìn chằm chằm màn hình, hiện tại là một tiếng cuối cùng của cuộc thi, hắn vô pháp đoán được, thực nghiệm mình thất bại sẽ dẫn tới hậu quả gì. Còn chưa nói đến công đạo đối ngoại, hắn không thể tiếp thu nhất chính là mình đã phải vất vả bôn ba ở hai cái thế giới, lại phát hiện ra kết quả là, khoa học thế giới Tinh tế không thích hợp với hiện thực, dũng khí tiếp xúc với hệ thống khoa học mới đã tiêu hao không sai biệt lắm. Để hắn nhìn thấy một thế giới rộng lớn, lại không cho hắn chạm vào, điều này so với vĩnh viễn chìm vào trong ngây thơ vô tri còn đáng sợ hơn.
Máy tính bởi vì tiến hành nhiều lần thao tác phức tạp, đã xuất hiện bệnh trạng nóng lên.
Hình ảnh trên màn hình dần dần mờ đi, lộ ra mô hình phân bố thập phần giản lược, điểm sáng đại biểu điện từ nguyên tố vẫn phân bố ở các góc trên màn hình.
Tại sao vẫn là như vậy!
Tâm Diệp Tố được nâng lên cao rồi lại hết sức mà ném xuống, thiếu chút nữa rơi vỡ thi cốt vô tồn.(không còn xương cốt)
Hắn lảo đảo lui một bước, phảng phất như cái máy tính kia là quái vật ăn thịt người, nuốt lấy nguyên tố hắn muốn tìm, bước tiếp theo, liền nuốt lấy hắn.
Mặt Diệp Tố tái nhợt sưng phù nhìn ánh sáng màn hình máy tính chiếu rọi, có vẻ phá lệ lạnh lẽo, như đặt chính mình trong hầm băng.
Lý Hoằng Hậu thấy Diệp Tố tuyệt vọng, hắn nhẹ giọng thở một hơi, nhìn thời gian, cách kết thúc thi đấu không đến mười phút, từ ý nghĩa nào đó mà nói, trận đấu này đã kết thúc.
"Tôi đi xem hắn." Lý Hoằng Hậu nói với các giám khảo khác.
Không ai nghi ngờ hắn, bọn họ tựa hồ đều nhìn ra thực nghiệm của Diệp Tố dường như thất bại. Bọn họ so với người trẻ tuổi càng hiểu nghiên cứu tâm tâm niệm niệm cuối cùng lại chênh lệch so với tưởng tượng của mình, chỉ là thời gian đã khiến tâm tính bọn họ đọng lại kiên định, Diệp Tố còn trẻ không rộng rãi như vậy, huống chi vẫn là ở thi đấu quốc tế. Giờ phút này, Diệp Tố càng cần một trưởng bối kinh nghiệm phong phú mở đường cho hắn, miễn cho chui rúc vào sừng trâu.
Thực nghiệm Diệp Tố tuy rằng thất bại, nhưng bọn hắn vẫn thực tán thành với ý tưởng của Diệp Tố, không đành lòng nhìn một nhân tài mới xuất hiện đã bị đả kích đến không gượng dậy nổi.
"Từ từ!" Có người hô.
Lý Hoằng Hậu dừng bước chân, quay đầu lại nhìn người nọ.
Người nọ hướng video theo dõi bĩu môi: "Hắn tựa hồ lại có phát hiện mới."
Trong màn hình theo dõi, Diệp Tố bỗng nhiên vọt tới trước máy tính, cẩn thận phân biệt những điểm sáng phân tán đó. Điểm sáng phảng phất như pháo hoa nổ trên màn hình máy tính màu đen, sáng đến chói mắt, từ võng mạc Diệp Tố tạc đến trong đầu hắn.
Thân thể Diệp Tố có chút kích động mà run rẩy, hắn nhớ tới một số thông tin đã bị hắn quên mất. Giống như ký ức hắn cho rằng đã triệt để quên mất, vào lúc có nguyên nhân nào đó dẫn dắt, sẽ linh quang chợt lóe mà nhớ lại.
Bố cục phân bố điện từ rải rác như vậy quả thực có tồn tại, tuy rằng kể cả ở thế giới Tinh tế cũng rất hiếm loại hình này.
Nguyên tố có kết cấu như vậy, gọi là "Nguyên tố ký sinh". Nghĩa như tên, phương thức tồn tại của loại nguyên tố này có điểm độc đáo, không phải đơn độc tồn tại, mà là ký sinh trên người nguyên tố khác, cho nên nó mới có phân bố điện từ phân tán như vậy, cho nên trước kia khi Diệp Tố từng bước lọc đám khi mới không thể lưu nó lại, bởi vì nó đã theo nguyên tố bị kí sinh mà cùng nhau bị lọc đi mất.
Nguyên tố hắn phát hiện ra chính là một loại nguyên tố ký sinh độc đáo!
Diệp Tố đỡ máy tính, cười ha hả! Cuối cùng thì, trời không tuyệt đường người.
Thực nghiệm đến bước này coi như thành công, hắn tìm được nguyên tố trong lý luận của hắn, nhưng muốn tách nguyên tố này ra, hiển nhiên không phải khoa học kỹ thuật hiện đại có thể làm được, có lẽ theo thời gian Diệp Tố học tập chuyên sâu hơn ở một thế giới khác, có thể tìm được phương pháp tương đối giản tiện. Đây cũng chính là lo lắng của nhóm giám khảo, đối với bọn họ, tìm được cũng không khó, khó là làm thế nào mà sử dụng nó.
Tiếng chuông đại biểu thi đấu kết thúc vang lên, Diệp Tố thoải mái cười.
Nhân viên công tác mở cửa phòng thí nghiệm, thông báo tuyển thủ dừng hẳn thực nghiệm, sau đó ở cửa chờ đợi nhóm giám khảo tới đây tiến hành bình luận.
Tổ hóa học tổng cộng cũng chỉ có năm người trong đó có Diệp Tố, thực mau liền đến lượt hắn.
Thời điểm một loạt giám khảo tiến vào, Diệp Tố lễ phép nhường đường cho bọn hắn, Lý Hoằng Hậu khi đi qua mặt hắn còn cổ vũ cười.
Nhóm giám khảo không bắt đầu nhận xét luôn, mà đều vòng quanh mân mê một đống dụng cụ của Diệp Tố, cuối cùng dừng lại trước máy tính, trên màn hình còn hiện ra hoa đồ trừu tượng kia.
Giáo sư chỉ đạo râu xồm của Khải lợi mở miệng hỏi: "Thực nghiệm của cậu tiến hành thế nào?"
Diệp Tố