Diệp Tố nhìn thấy du thuyền, thần sắc không biết nên tin hay không, bước chân cũng vì thế mà dừng một chút.
Nhân viên công tác nhìn thấy hắn băn khoăn, liền dừng lại giải thích: "Lý giáo sư bọn họ đang chờ ngài ở một đảo nhỏ cách hòn đảo này không xa."
Diệp Tố nhìn thấy thần thái thành khẩn của hắn, hoài nghi liền giảm bớt một chút. Hắn biết nhân viên công tác này, từ trước tới nay đều đưa cơm cho hắn, nếu có tâm tư không tốt đã sớm hạ dược trong thức ăn rồi, hơn nữa khu nghỉ ngơi có máy quay theo dõi, Diệp Tố nếu vì đi theo hắn mà gặp nguy hiểm, người này cũng trốn không thoát trách nhiệm.
Diệp Tố hỏi: "Tại sao giáo sư lại ở trên một hòn đảo khác?"
Nhân viên công tác lễ phép trả lời: "Bởi vì liên quan đến thực nghiệm của ngài, cần bảo mật nghiêm khắc."
Nguyên tố ký sinh...... Diệp Tố nghĩ đến nó, tâm tình liền phức tạp không thôi, không tiếp tục hoài nghi, đi theo nhân viên công tác lên du thuyền. Diệp Tố lúc này mới phát hiện, tên nhân viên công tác diện mạo bình phàm này lại có một tay kỹ thuật điều khiển xuất chúng, thuần thục khởi động du thuyền, cưỡi xe nhẹ đi đường quen lại mau lại ổn mà bay nhanh trên sóng gió.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Tố liền nhìn thấy bóng dáng đảo nhỏ.
Lên bờ, từ trong đảo đi ra một người đàn ông, sau khi nói cùng nhân viên công tác mấy câu liền mang theo Diệp Tố lập tức đi về hướng trong đảo.
Người này mặc đồng phục màu lục đậm, rõ ràng không phải nhân viên phục vụ bình thường, càng giống như binh chủng đặc thù nào đó, Diệp Tố nhẹ nhàng nhìn lướt qua phần eo hắn, cảm thấy hình như là súng.
Diệp Tố không khỏi hãi hùng khiếp vía một trận.
Hắn yên lặng đi theo người ít nói cười trước mặt tận năm phút đồng hồ, mới thấy một tòa nhà không lớn, đi vào mới biết được hoá ra phương diện này có trời đất khác, vòng qua cánh cửa liền có thể nhìn thấy một cái cầu thang ngầm, cửa kia... Diệp Tố nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua, tựa hồ cánh cửa kia có ánh sáng đỏ lóe lên, hình như là sản phẩm công nghệ cao.
Diệp Tố lúc này ý thức được một chút chuyện không thích hợp, không phải cảm thấy cuộc gặp này nguy hiểm, mà cảm thấy gặp mặt thế này cũng không khỏi quá long trọng đi, đặc biệt khi đối tượng là một học sinh trẻ tuổi chưa tên chưa tuổi như hắn. Lý Hoằng Hậu cũng không nói gì trước với hắn, hắn cũng không đoán được đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, đáng giá coi trọng như vậy.
Chẳng lẽ là nguyên tố ký sinh? Diệp Tố nghĩ thầm, ngoại trừ cái này hắn cũng không thể nghĩ đến nguyên nhân nào khác.
Sau khi đi xuống khoảng mấy chục thang lầu, lại lần nữa xuất hiện một cánh cửa. Người phía trước Diệp Tố đứng trước cửa ba giây, đôi mắt trừng lớn, người hiểu biết liền biết hắn đang quét đồng tử, người không hiểu biết còn tưởng hắn đang bán manh.
Cửa xoát cái liền mở, người nọ hướng bên cạnh mời, ý bảo Diệp Tố đi vào.
Diệp Tố tâm trạng khẩn trương, bước vào trong một bước, nhìn thấy Lý Hoằng Hậu mặt đầy ý cười doanh doanh mới buông tâm, tiếp theo, hắn lại càng thêm chấn kinh.
Phía sau cửa chỉ có một bàn hội nghị hình trứng, bên trái là một loạt người lấy Lý Hoằng Hậu ngồi đầu, tất cả đều là giám khảo tổ hóa học, một đám người thân phận bất phàm, mà những người phía bên phải Diệp Tố không quen, nhưng cũng có thể thường xuyên nhìn thấy trong sách giáo khoa hoặc trên thời sự, đúng là những vị giáo sư lừng lẫy của tổ vật lý. Để Diệp Tố giật mình chính là mấy nam nữ trên bàn, màu da khác nhau, tuổi đều khoảng 5-60, nhìn trang phục cùng khí thế có thể biết những người này tuyệt đối không phải người bình thường, cũng tuyệt đối không phải người làm học thuật.
"Diệp Tố, lại đây." Lý Hoằng Hậu vẫy vẫy tay với hắn, bên cạnh hắn còn có chỗ trống.
Nếu không phải Lý Hoằng Hậu ở đây, Diệp Tố cũng thật không biết phải làm sao, hắn vội vàng đến bên cạnh Lý Hoằng Hậu ngồi xuống, dùng ánh mắt mịt mờ dò hỏi.
Lý Hoằng Hậu chỉ cười mà không nói.
Lúc này, một người đàn ông da trắng trên bàn hội nghị khụ hai tiếng, trung khí mười phần nói: "Nếu người đều đã đến đủ, hội nghị liền bắt đầu."
Diệp Tố nghe thấy những lời này tim đột nhiên nhảy dựng, những người này vừa rồi đều đang đợi hắn? Người đang ngồi vô luận là tuổi tác hay là tư lịch đều cao hơn hắn không chỉ một cấp bậc, hắn có tài đức gì mà có thể tham dự hội nghị cao cấp như thế.
"Thi đấu tư duy lần này hạ màn viên mãn." Người đàn ông trung niên da trắng kia nói, có ý vị khác mà nhìn Diệp Tố, "Có được thành quả lớn ngoài dự liệu của chúng ta, người xuất sắc xuất hiện thật nhiều, cũng có một hai người khiến tôi đặc biệt kinh hỉ."
Diệp Tố yên lặng nghe, cảm thấy hắn còn có lời muốn nói, một lần thi đấu quốc tế tại sao có thể khiến bọn họ chú ý nhiều như vậy?
"Kể cả thực sự có người ngoài hành tinh xâm lấn, địa cầu chúng ta cũng không phải hoàn toàn không có lực chống cự."
Diệp Tố khiếp sợ ngẩng đầu nhìn hắn, trong lúc nhất thời cho rằng mình xuất hiện ảo giác.
Người nọ cười, ánh mắt không khéo mà cường hãn đối diện tầm mắt kinh ngạc của Diệp Tố, tự giới thiệu: "Bạn nhỏ Diệp Tố, còn chưa giới thiệu thân phận chúng tôi cho cậu." Hắn nói, từ trong lồng ngực móc ra một chứng minh xanh biếc, "Xin chào, tôi là đội trưởng phân đội số ba của Cục an toàn địa cầu, Benedict Bensford."
"Cục an toàn địa cầu?" Diệp Tố quay đầu nhìn Lý Hoằng Hậu, phát hiện thần sắc hắn không có bất luận kinh ngạc gì, liền hiểu rằng hắn sớm đã biết.
Benedict cười nói: "Cậu nhất định không biết tổ chức này, bởi vì từ khi nó thành lập tới bây giờ cũng chưa được ba năm."
Cục an toàn địa cầu, ý nghĩa như tên, dựa trên toàn bộ địa cầu, Diệp Tố lại nghĩ đến "người ngoài hành tinh" hắn nói tới lúc trước, mơ hồ nghĩ tới một suy đoán hoang đường, nhưng cẩn thận suy nghĩ, lại không thể nói hoang đường, sự tồn tại của văn minh người ngoài hành tinh đã sớm được công nhận, mà hiện tại đến thế kỷ 21, thiên văn học phát triển cũng khiến cho trạm không gian của nhân loại tiến tới rìa Thái Dương hệ, kém vài bước là có thể ra khỏi Thái Dương hệ, thực hiện một bước tiến vĩ đại của thiên văn học!
Dưới tình huống khoa học kỹ thuật hưng thịnh như vậy, biết được một số thông tin về người ngoài hành tinh cũng không quá, rốt cuộc, Diệp Tố ở thế giới Tinh tế không biết đã nhìn thấy bao nhiêu người ngoài hành tinh.
Benedict nhìn thần sắc Diệp Tố liền biết hắn hiểu, bộ dáng Diệp Tố không kinh hoảng khiến hắn vừa lòng gật đầu mỉm cười: "Cậu biết, thiên văn học phát triển, chúng tôi không ngừng hướng vũ trụ gửi đi một số sóng điện từ, những sóng điện từ đó bị thiên thạch ảnh hưởng, vặn vẹo biến hình, không biết phiêu tán tới