Hai tuần sau,
Bầu trời trong xanh, tiếng bánh xe ôtô nhịp nhàng lăn bánh trên đường đồi.
Anh đột nhiên lãng mạn, bảo rằng muốn đưa cô đi picnic, trông vẻ mặt phấn khởi của anh mà cô cứ thấy gian xảo khó lường.
- Anh có chuyện vui à?
Hạc Đệ tập trung lái xe, nhỏ nhẹ đáp lời:
- Sao cô lại hỏi thế?
Cô chẳng rõ là anh không biết hay cố tình không biết đây nữa.
- Đột nhiên anh đưa tôi đi picnic nên tôi thấy lạ.
Lâu lâu anh muốn lãng mạn, tử tế nhưng cô lại không ngừng nghi ngờ.
Có lẽ vì thường ngày Uông Hạc Đệ ôn nhu, dịu dàng thì ít mà hay cục súc, phũ phàng với cô lại nhiều vô số kể.
- Lát nữa cô sẽ biết thôi.
Xe dừng bánh gần một góc cây to, cô cùng anh bước ra ngoài.
Phía sau, xe ôtô của vệ sĩ cũng theo sát anh và cô, dù đi "hẹn hò" nhưng Hạc Đệ vẫn không quên giữ an toàn cho cả hai.
Những vệ sĩ đứng ở vị trí đỗ xe, còn cô cùng anh bước đến gần gốc cây to để tận hưởng không gian picnic.
Dù cô biết họ theo cô và anh đến đây là vì công việc nhưng Y Thoa cũng không tránh khỏi cảm giác ngượng khi buổi hẹn lại có thêm nhiều người "nhìn ngó"
Xung quanh vắng vẻ và vô cùng yên bình.
Cây xanh toả bóng mắt, tán cây rộng bao trùm một góc không gian.
Trải thảm trên cỏ, đặt giỏ thức ăn và thức uống bên cạnh, hai người ngồi cạnh nhau nhìn ngắm cảnh vật trước mắt từ vị trí ngọn đồi cao hiền hoà.
Trông cả hai chẳng khác nào một đôi tình nhân hay một cặp vợ chồng son đang cùng nhau tận hưởng khoảng thời gian hạnh phúc.
Cô bày ra những món ăn đã chuẩn bị sẵn, làn gió mát phảng phất, cảm giác rất dễ chịu.
- Cô đã từng đến đây chưa?
Y Thoa đưa tay cầm lấy miếng táo ngọt rồi lắc đầu:
- Tôi từng thấy qua hình ảnh và nghe mọi người review về ngọn đồi này ở trên mạng, hôm nay là lần đầu tiên tôi đến đây.
Anh nở nụ cười rồi khui chai rượu vang, vừa rót rượu ra ly vừa nói rõ:
- Đây cũng là lần đầu tiên tôi đến đây.
Thật ra, hôm nay là sinh nhật của tôi.
Cô ngạc nhiên rồi có chút bối rối vì không hề biết ngày sinh nhật của anh.
Nhưng nghĩ lại có lẽ anh cũng không biết ngày sinh của cô do cả hai chưa từng tâm sự chuyện này với nhau.
Xem như đây là cơ hội để hiểu hơn về đối phương.
- Tôi không biết hôm nay là sinh nhật của anh nên không chuẩn bị quà.
Tôi xin lỗi.
Anh ở nụ cười trước thái độ ngây ngô, ánh mắt long lanh của người con gái đối diện.
- Tôi không phải nói ra để đòi quà, chỉ đơn giản là muốn cùng cô ăn sinh nhật thôi.
Nghe anh bảo muốn ăn sinh nhật cùng mình, cô lại có chút thắc mắc.
Vốn dĩ ngày sinh nhật thì phải cùng gia đình quây quần bên nhau, nhưng sao anh không trở về Uông gia để ăn bữa cơm cùng cha mẹ và Triệu Tường mà lại dành thời gian ở cạnh