Cô đưa tay đặt lên cổ anh, chiến mã bên dưới vẫn sung sức cứng cỏi, liên tục di chuyển cọ xát nên ngoài cửa hang, cảnh tượng nóng bỏng đến gạt thở.
Đoàn tàu đâm vào búp hoa đang kép hờ, cửa hang mở rộng đón nhận vật vừa thâm nhập.
Anh m*t lầy bầu ng ực căng tròn, để lại chi chít vết đỏ trên làn da mơn mởn.
Nhẹ nhàng đan tay cô ghì chặt xuống giường, anh rê nụ hôn di chuyển xuống chiếc cổ trắng ngần rồi lại tinh nghịch cắn lấy vành tai cô.
Trong vô thức đầu óc đã trở nên mụ mị vì bị xâm chiếm bởi vô vàng kh0ái cảm bủa vây, cô vòng chân quấn quanh eo anh, từng nhịp chày giã vào hang nối tiếp nhau dai dẳng.
Một lúc sau anh đưa chiếc chày ra khỏi hang, dòng chất lỏng ấm nóng được phóng thích ra ngoài, mắc kẹt lại ở ba con sói, ngăn chặn sự tiếp xúc trực tiếp với nơi tư [email protected]
Anh tháo bỏ áo mưa bảo vệ khỏi chiếc đinh to lớn rồi đưa tay kiểm tra lại trong hộp.
Hạc Đệ chẳng nói lời nào, ngang nhiên tiếp tục đè cô dưới thân mình rồi cuồng nhiệt hôn lên ngực cô.
- Lại nữa sao? Nhưng anh chưa mang...vào mà.
Uông Hạc Đệ chẳng màn đến chuyện đó nữa, bàn tay không ngừng sờ mó khắp cơ thể cô:
- Hết bao rồi.
Cô hoang mang nhìn anh, từ đầu cuộc vui đến giờ đều dùng biện pháp, bây giờ đột nhiên anh muốn "tiếp xúc trực tiếp", như vậy chẳng phải bỏ công vô ích rồi sao.
- Không được, hôm nay không phải ngày an toàn của tôi.
Y Thoa cố sức đẩy anh ra, nếu làm trần thì xem ra thật mạo hiểm, cô cũng không mang theo thuốc, anh cứ máu chiến thế này cô chẳng thể đỡ nổi.
Anh vừa phóng thích tinh túy ra ngoài mà vẫn còn sung sức làm liên tiếp một hiệp nữa, quá đỗi đáng sợ.
Cơn khát khao chiếm hữu đã nắm giữ lý trí anh, bây giờ nào có chuyện không thể hay không được.
Nơi tư [email protected] quý giá đang cận kề thân mật, chỉ có kẻ ngốc hoặc chẳng phải đàn ông mới chấp nhận bỏ qua.
Bầu ng ực liên tục bị tác động, cảm nhận hai ngọn đồi đang bị kéo căng, bên dưới bứt rứt khi đoàn tàu không ngừng chạy dọc cửa hang.
Anh nằm đè lên người cô, dù cô có muốn khép chân lại cũng chẳng được.
- Dù sao tôi cũng nuôi cô, thêm một đứa nhỏ cũng không thành vấn đề.
Cô chau mày, chưa kịp phản ứng thì anh đã để con lươn chui thẳng vào hang.
- Anh điên rồi...
Từng nhịp nấc vào trong, âm thanh va chạm [email protected] thịt lại vang lên khắp căn phòng.
Bây giờ dù cô có mắng chửi thế nào anh cũng không bận tâm, hang nhỏ được lấp đầy, kh0ái cảm thống trị cơ thể cô, bên dưới lại tăng tốc, thân thể cô mềm nhũng chẳng còn chút sức lực.
Hơi thở gấp gáp hòa lẫn vào nhau, dù phòng đang bật điều hòa nhưng cả hai vẫn đổ mồ hai vì vận động miệt mài.
Đoàn tàu được đưa ra khỏi hang, anh nằm xuống cạnh cô, bàn tay hư hỏng chạm vào nơi tư