Hai bên vừa giao nhận xong thì bên ngoài vang lên tiếng còi xe inh ỏi của cảnh sát.
Do chúng đang ở dưới tầng hầm nên âm thanh nghe không được rõ.
Bọn chúng nhìn nhau đầy hoang mang, chưa kịp định hình thì những tên thuộc hạ đang canh gác cửa tầng hầm đã hét toáng lên:
- Cảnh sát...có cảnh sát....
Nhất Hạo Doanh và Uông Binh Thành sững sờ nhìn nhau, đám thuộc hạ nhanh chóng rút súng ra để phòng vệ.
Những tên gác cửa bên ngoài đã bị tóm, bọn chúng hét lên trong sự bất mãn:
- Tiêu Tĩnh Lực, ông là kẻ phản bội!
Nghe bọn thuộc hạ thốt lên lời mắng chửi, lão Nhất Hạo Doanh liền nhận ra chuyện kinh hoàng:
- Khốn kiếp, Tiêu Tĩnh Lực là người của bọn cảnh sát!
Tiêu Tĩnh Lực đã xông vào tầng hầm bí mật cùng với lực lượng chức năng để thâu tóm bọn người làm ăn phạm pháp.
Mọi chuyện rắc rối vẫn chưa dừng lại ở đây khi Nhất Hạo Doanh chợt nhớ ra Y Thoa là do Tiêu Tĩnh Lực đã dẫn dắt gia nhập Phi Hổ.
Một lần nữa, lão ta thốt lên trong nỗi bàng hoàng, bất lực lẫn tức tối và căm hận.
- Chẳng lẽ con nhỏ Ly Huân kia...
Nhất Hạo Doanh vẫn chưa kịp nói dứt lời thì từ phía sau, giọng nói quen thuộc của người mà lão ta đang nghĩ đến đã cất lên:
- Nơi này đã bị cảnh sát bao vây.
Đề nghị các người giơ hai tay lên đầu hàng!
Lời nói mạnh mẽ, giọng điệu đanh thép chẳng chút kiêng nể.
Nhất Hạo Doanh quay người ra phía sau, nhìn về hướng vừa vang lên giọng nói.
Một người mặc trang phục đen giống với thuộc hạ của lão ta, nhưng tay lại đang cầm súng hướng về phía lão.
Bây giờ tập trung quan sát thật kỹ, Nhất Hạo Doanh đã nhận ra bản thân đang rơi vào một cái bẫy, lão tức giận hét:
- Tiêu Ly Huân, chính là mày, con khốn!
Nghe ông ta gọi đích danh mình, Y Thoa chẳng còn việc gì phải che giấu thêm bữa, cô đưa tay một tay kéo khăn bịt mặt, tay còn lại vẫn giữ khư khư khẩu súng hướng về phía Nhất Hạo Doanh.
Thấy gương mặt của người vợ trên danh nghĩa lộ diện, Uông Binh Thành vô cùng kinh ngạc mà thốt lên trong sự ngỡ ngàng:
- Cẩm Y Thoa!
Mỗi người một suy nghĩ rối bời khi rơi vào tình cảnh phức tạp.
Và rồi bản thân của từng người trong cuộc chợt nhận ra, mình cũng chỉ là con cờ trong chính cái bẫy mà người khác tạo dựng nên.
Ngay từ đầu cứ ngỡ bẫy trong bẫy đang giăng sẵn để chờ đón Y Thoa, số phận trớ trêu bủa vây lấy cô hay thực chất chính cô đang hy sinh bản thân làm mồi nhử để giăng bẫy những con người bất lương, phạm pháp?
Nhận ra Nhất Hạo Doanh vừa gọi Y Thoa bằng một cái tên khác, bấy giờ Uông Binh Thành đã hiểu rõ, hắn thốt lên trong sự bàng hoàng, bất mãn:
- Nhất Hạo Doanh! Cẩm Y Thoa là người của ông à?
Nhất thời chăm chăm vào cú sốc phản bội của Y Thoa và Tiêu Tĩnh Lực nên lão ta đã quên mất âm mưu mình tạo ra để hãm hại Uông Binh Thành.
Bây giờ lời nói đã chẳng thể rút lại được nữa, mọi chuyện chính thức bị bại lộ.
Lão già gian xảo quay người đối mặt với Uông Binh Thành, trước tình hình gay go trước mặt, Y Thoa lạnh lùng lặp lại câu nói:
- Đề nghị các người giơ hai tay lên đầu hàng!
Đến giờ phút này Uông Binh Thành vẫn