Ngay từ khi cô tiếp cận anh và nhận ra bản thân mình có tình cảm với Hạc Đệ cô cũng thừa biết cả hai sẽ có ngày hôm nay.
Thực chất cô mang trên mình trọng trách rất lớn và không chỉ phi vụ lần này mà cô còn có những việc quan trọng khác cần phải làm và chắc chắn cô sẽ phải rời xa anh.
Y Thoa nhìn anh, đôi mày thanh tú khẽ chau lại, lời Hạc Đệ vừa nói thể hiện rất rõ anh đã biết thân phận thật của cô từ lâu.
- Anh biết rõ...lai lịch của tôi?
Nghe cô hỏi với thái độ ngạc nhiên, anh không vội trả lời mà từ tốn bước đến ghế sofa ngồi xuống.
- Người phụ nữ ở cạnh tôi, đương nhiên tôi phải biết rõ.
Em nghĩ thời gian qua đã che giấu được tôi sao, trung úy Triệu Đông Phương?1
Câu trả lời của anh có chút vòng vo và thiếu sự giải thích cặn kẽ, cô liền hỏi lại lần nữa:
- Tại sao anh biết chuyện này?
Hạc Đệ nở nụ cười nhẹ, cô bước đến cạnh anh, muốn đối mặt để nói rõ mọi chuyện.
- Tôi đã biết đại úy Triệu Thành Sinh là anh trai ruột của em.
Câu trả lời của anh rất ngắn gọn, đi thẳng vào trọng tâm câu hỏi của cô và cũng không giải thích thêm bất kỳ điều gì khác càng khiến cô thêm phần thắc mắc và có chút khó chịu.
Y Thoa lại phải tiếp đặt câu hỏi để làm rõ.
- Anh biết cả anh hai của tôi? Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Anh kể rõ hơn đi.
Ban đầu cô còn nghĩ khi mình trở về nhà, anh sẽ bất ngờ khi biết được thân phận thật của cô nhưng nào ngờ chính cô lại là người phải kinh ngạc vì anh đã biết rõ về thân phận của cô mà cô chẳng thể ngờ tới.
- Em đang tra hỏi tôi sao?
Cô không hiểu tên chết bầm này chỉ đang trêu đùa hay thật sự đang muốn kiếm chuyện.
Chính anh là người đã nói ra những điều khiến cô ngạc nhiên để cô phải thắc mắc.
Nhưng khi cô đặt câu hỏi ngược lại và muốn anh giải thích rõ với mình thì anh lại bảo cô đang điều tra anh.
- Tôi đang rất nghiêm túc hỏi anh.
Thấy cô có vẻ căng thẳng, bất chợt Hạc Đệ nắm lấy cổ tay cô rồi kéo cô ngồi lên đùi anh.
Y Thoa có chút bất ngờ, muốn đứng dậy nhưng anh đã nhanh chóng vòng tay ôm chặt lấy eo cô giữ lại.
Quả là người đàn ông chẳng hề có liêm sỉ.
- Anh muốn gì đây?
Chỉ mới phơi bày thân phận thật mà cô đã lạnh lùng với anh thế này, Hạc Đệ cảm thấy không can tâm.
Dù cô có mang cấp bậc trung úy đi chăng nữa thì về nhà vẫn là "vợ" của anh thôi.
- Chẳng phải em vừa nói muốn tôi kể rõ mọi chuyện cho em nghe.
Tôi sợ em đứng lâu sẽ mỏi chân thôi.
Chuyện quái gì anh cũng nói được, Y Thoa tò mò liền giục:
- Vậy