Uông Binh Thành vẫn chưa thể tin nữ cảnh sát nghiêm nghị, đanh thép đang lấy khẩu cung lại từng là vợ trên danh nghĩa của hắn.
Nghĩ đến trước đây hắn đánh đập cô không tiếc sức lực, cô vì nhiệm vụ nên nhịn nhục và luôn cánh răng chịu đựng.
Thực tế vài ba đòn roi của hắn, cô thừa sức phản kháng, muốn hạ gục hắn chỉ dễ dàng như trở bàn tay.
Thấy Uông Binh Thành cứ im lặng, cô kiên trì lặp lại câu hỏi, thái độ lẫn lời nói vẫn lạnh như băng:
- Số nạn nhân trong các cuộc buôn bán nội tạng trên thực tế còn nhiều hơn ước tính của cảnh sát đúng chứ?
Dù suốt thời gian ở nhà của Uông Binh Thành, cô đã điều tra được nhiều chứng cứ về hành vi bất hợp pháp lại vô nhân tính của hắn.
Nhưng bấy nhiêu bằng chứng vẫn chưa phải là tất cả vì không thể thu thập đủ thông tin của toàn bộ nạn nhân.
Giờ đây tay hắn đã cho vào còng, bị bắt vào ngục giam bởi nhiều trọng tội.
Dẫu hắn không khai nhận chuyện buôn bán nội tạng thì cảnh sát cũng đã có những bằng chứng nhất định để thành lập tội danh.
Bên cạnh đó, chỉ xét riêng tội kinh doanh và vận chuyển heroin số lượng lớn cũng đã đủ để khiến hắn phải lãnh mức án cao nhất.
- Đúng vậy, số nạn nhân không chỉ có một trăm người.
Cô bình thản cầm bút ghi nhận lại lời khai của Uông Binh Thành.
Ánh mắt của nữ trung úy bình thản, thần thái uy nghiêm của một chiến sĩ cảnh sát khiến bọn tội phạm nhìn vào phải e dè.
- Vậy cụ thể số nạn nhân mà bao nhiêu?
Cô nhìn thẳng vào mắt hắn, bầu không khí trong cuộc thẩm vấn mỗi giây trôi qua lại càng thêm căng thẳng.
- Tôi không nhớ rõ.
Lời lẽ máu lạnh của một kẻ buôn bán trên máu thịt của người khác.
Có những nạn nhân tình nguyện tìm đến Uông Binh Thành để bán nội tạng vì túng thiếu nên làm liều.
Nhưng cũng có nhiều người vô tội bị thuộc hạ của hắn bắt cóc để lấy nội tạng.
- Nhiều đến mức không nhớ rõ?
Cô nghiêm giọng đặt câu hỏi, trong lòng vô cùng bức xúc trước việc làm ác nhân của hắn ta.
Uông Binh Thành chỉ im lặng gật đầu, bây giờ trông cô khác hẳn dáng vẻ ủy mị, nhút nhát mà hắn từng biết.
Sau khi kết thúc thời gian lấy lời khai, cô rời khỏi sở cảnh sát cùng đồng đội vì nhận được tin từ phía chuyên gia đá quý.
Khi đến viện thẩm định đá quý, các chuyên gia đã lấy ra mảnh ngọc bội đã được cưa dọc thành hai mảnh tách rời.
Trên khay đựng bên cạnh ngọc bội còn có cả một tờ giấy to bằng lòng bàn tay với nhiều nếp gấp.
Một người chuyên gia cất lời:
- Chúng tôi đã tiến hành soi chiếu và phát hiện bên trong mảnh ngọc bội có một vật thể nào đó.
Sau khi tiến hành cắt đôi mảnh ngọc bội chúng tôi đã tìm thấy bên trong có một mẫu giấy.
Thiếu tá Tiêu Vũ Đăng cầm lấy mảnh giấy lên xem qua rồi đưa cho cô cùng những chiến sĩ cảnh sát khác.
Nhìn vào hình vẽ và những ký tự được viết trên tờ giấy cô chợt thốt lên:
- Trông giống như hình