- Này, sao lại mang khẩu trang?
Hắn chẳng chút lịch sự cũng không cần xưng hô đàng hoàng, thái độ ngông nghênh, trịch thượng hỏi anh.
Hạc Đệ nhanh trí vội ho vài tiếng rồi đáp:
- Tôi đang bị cảm, sợ lây cho mọi người đó mà.
Vì trong phòng đang khá tối, ánh đèn cứ mờ mờ ảo ảo nên cô không thể nhận ra anh.
Y Thoa chỉ thấy loáng thoáng vóc dáng của nam phục vụ trong rất quen thuộc.
Anh giả giọng nói để không bị bại lộ, cô nghe thấy tiếng nói không phải của anh nên cũng chẳng thể khẳng định được gì cả.
Thấy cô ngồi cạnh Mai Khiếu Cảnh, anh chỉ muốn vung khay đựng rượu giáng thật mạnh vào đầu hắn ta.
Vĩ Luân cất lời nói thêm vào để tên trùm gian xảo giảm bớt sự hoài nghi:
- Cậu ấy bị cảm mấy hôm nay nhưng vì tiếc việc nên vẫn đi làm.
Anh tỏ ra ôn nhu, tay nhanh nhạy khui chai rượu rồi bắt sang chuyện khác:
- Để tôi rót rượu cho các vị.
Đây là loại rượu whisky single malt chứa cả vị ngọt và mặn, với các nốt hương ngọt ngào xen lẫn với trái cây, kẹo bơ cứng và vani.
Mời các vị thưởng thức.
Nhờ vào sự am hiểu về nhiều loại rượu nên Hạc Đệ ăn nói rất lưu loát.
Anh và Vĩ Luân nhiệt tình rót rượu.
Chỉ tội anh bạn thân, đường đường là CEO của một công ty lớn mà phải sang Macau làm bồi bàn.
Tất cả cũng vì Uông Hạc Đệ bám vợ, biết rõ cô đi làm nhiệm vụ nhưng vẫn không yên tâm nên nhất quyết đòi theo cùng.
Bọn chúng tấm tắc khen rượu ngon, anh nhân cơ hội cúi người nhiệt tình rót thêm rượu để kéo dài thời gian ở trong phòng.
Khoảnh khắc anh hạ thấp cơ thể đứng trước mắt cô, Y Thoa ngước mặt nhìn anh, ánh mắt cả hai va vào nhau, sự thân thuộc cô cảm nhận được lại càng thêm rõ nét.
Dừng vài giây khi hai người đã lỡ say đắm nhau từ ánh mắt, cô vẫn chưa dám khẳng định chắc chắn nhưng cảm xúc trong lòng lại vô cùng mạnh mẽ.
Mai Khiếu Cảnh cùng đồng bọn bắt đầu lấy chất cấm ra.
Từng gói bột nhỏ đến những viên tròn chứa trong hộp với hình dạng giống hệt như kẹo ngọt.
Đám đàn em của hắn dùng bật lửa đốt phía dưới gói bột trắng đã được mở rồi điên cuồng hít hà.
Bọn chúng nói với nhau:
- Còn bao nhiêu cứ mang ra hết đi.
- Hôm nay cứ chơi cho thỏa thích.
- Số thuốc phiện này dư sức cho cả đêm nay.
Hạc Đệ và Vĩ Luân nhìn nhau khi chứng kiếm bọn chúng chơi heroin một cách trắng trợn.
Nếu bây giờ anh và anh ấy có động tĩnh bất thường thì chắc chắn bọn chúng sẽ sẵn sàng ra tay để bịt đầu mối.
Cô bình tĩnh quan sát sự việc, tên Mai Khiếu Cảnh ngồi xích đến gần cô, hắn đưa viên kẹo nhỏ cho Y Thoa rồi luôn miệng nói:
- Thử đi người đẹp.
Hạc Đệ lo lắng nhìn cô, anh nắm chặt lòng bàn tay để giữ bình tĩnh.
Y Thoa vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho tình huống này vì mục đích của cô khi tiếp cận hắn là tìm bằng chứng về việc Mai Khiếu Cảnh có liên quan đến ma túy.
Cô vội quay mặt sang hướng khác để né tránh viên kẹo ngọt rồi cất lời:
- Khoan đã, tôi muốn