Áp giải những tên tội phạm đến sở cảnh sát, cô cũng được đưa đến bệnh viện để xử lý vết thương.
Bọn tội phạm sẽ bị bắt giam tại Macau, nơi chúng thức hiện cuộc giao dịch phạm pháp trước khi trở về nước lãnh án phạt.
Các đồng đội của cô phải theo sát để áp giải bọn tội phạm, ban đầu thiếu úy Nhậm Thừa Hân muốn lên xe taxi cùng cô để đến bệnh viện nhưng Y Thoa một mực bảo có thể tự giải quyết được.
Cuộc tiểu phẫu gấp đạn ở vai cũng không quá phức tạp và diễn ra nhanh chóng.
Cô ngồi trong suốt quá trình phẫu thuật, nhờ có thuốc gây tê nên chẳng thấy đau gì cả.
Vết thương thế này đối với cô thật nhỏ nhặt, trước đây trong những lần làm nhiệm vụ, cô đã từng bị thương còn nghiêm trọng hơn.
Sau khi vết mổ được khâu lại, bác sĩ bảo cô nên ở lại bệnh viện thêm vài tiếng để theo dõi tình trạng nhưng Y Thoa nhất quyết rời khỏi bệnh viện vì còn có việc phải làm.
Cô mạnh mẽ đến mức khó tin, nhìn vào liền biết cô đã đối mặt với những chuyện tương tự rất nhiều lần trước đây.
Vừa ra đến cổng bệnh viện thì cô gặp Hạc Đệ đang đi vào, nhìn thấy vai của cô nhuốm đầy máu đỏ, cơ mặt anh nhăn lại vì lo lắng:
- Em ổn không? Sao không vào bệnh viện, vết thương được xử lý chưa?
Cô hơi bất ngờ trước sự có mặt của anh, chẳng rõ anh ẩn nấp ở đâu mà có thể nắm bắt tin tức nhanh như gió, còn biết cô vào bệnh viện mà chạy theo đến tận đây.
Nhưng lúc này Y Thoa cũng chẳng có tâm trạng để hỏi rõ.
- Tôi không sao, vết thương đã được xử lý rồi.
Giờ tôi cần phải đến sở cảnh sát để giải quyết một số việc.
Anh nhìn cô, ánh mắt đong đầy tình cảm đang ngập tràn sự lo lắng.
- Em bị thương như vậy thì nên về nghỉ ngơi, đừng mãi lao đầu vào công việc.
Dù sao thì nhiệm vụ vây bắt tội phạm cũng đã hoàn thành tốt đẹp rồi không phải sao?
Có lẽ công việc của ai thì người đó rõ nhất, cô đã dành bốn năm thanh xuân để theo đuổi vụ án lớn này, chẳng những cô mà rất nhiều đồng đội đã phải tốn biết bao công suất không thể kể hết mới có thể chạm đến ngày hôm nay, ngày của công lý.
Y Thoa Muốn tận mắt nhìn thấy bọn tội phạm bị áp giải vào ngục thì cô mới có thể yên tâm được.
- Tôi phải đến sở cảnh sát.
Nói rồi cô đi lướt qua anh nhưng Hạc Đệ lập tức nắm lấy cánh tay cô giữ lại.
Biết rõ cá tính của cô mạnh mẽ, một khi đã quyết định thì khó bề thay đổi, không thể khuyên được vợ thì chỉ đành chấp nhận chiều theo ý cô.
- Vậy tôi sẽ đi cùng em.
Xe taxi lăn bánh đến sở cảnh sát, mọi người nhìn thấy cô thì không khỏi ngạc nhiên vì dù đang bị thương nhưng cô vẫn hết lòng vì công việc và theo sát nhiệm