Cũng may đã đến lượt Hà Hủ biểu diễn.Âm nhạc nhẹ nhàng vang lên, đèn xung quanh sân khấu đều được tắt, chỉ còn lại duy nhất chùm đèn ở vị trí trung tâm chiếu xuống cô gái mặc váy cổ trang trên sân khấu.Dáng người mảnh mai như mây như sương, váy trắng bồng bềnh, tay áo nhẹ nhàng bay bay…Hà Hủ rất đẹp, dáng múa lại càng đẹp hơn.Thẩm Vân Hề chăm chú nhìn lên sân khấu, đôi mắt hoa đào ngập tràn vui vẻ và kiêu ngạo, ngoài ra còn có cả một tia hâm mộ.Không chỉ có mỗi Thẩm Vân Hề chăm chú xem, mà học sinh phía dưới, nhất là nam sinh đều nhìn không chớp mắt thiếu nữ đẹp như tiên trên khán đài, thân thể bọn họ cũng vô thức nhoài về đằng trước.Mới đầu Hà Hủ định nhảy hip hop, nhưng hiện tại trời rất lạnh, Hà Hủ thì cực kỳ sợ lạnh, nếu mặc đồ ngắn thì chắc chắn cô bạn sẽ vừa nhảy vừa run cầm cập.Lúc nghe bạn mình nói vậy, Thẩm Vân Hề còn cười sặc sụa, giờ nghĩ lại thì cô thấy cũng đúng.Hà Hủ kết thúc bài biểu diễn, dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay cuồng nhiệt. Ngay cả Thẩm Vân Hề cũng hăng hái vỗ đỏ cả tay.Văn Văn ngồi bên cạnh quay sang nhìn Thẩm Vân Hề một lúc lâu, sau đó cúi đầu che giấu cảm xúc nơi ánh mắt.Người dẫn chương trình tiếp tục phát biểu, hội trường lại bắt đầu ồn ào huyên náo.Thẩm Vân Hề không có hứng thú với mấy tiết mục phía sau, hơn nữa Thành Ngự cũng không biểu diễn.Đúng là chán, chả có gì đáng xem.Thẩm Vân Hề bèn đứng dậy đi ra ngoài, nếu gặp được Hà Hủ thì cùng nhau đi vệ sinh luôn.Đi qua khu vực hậu trường, Thẩm Vân Hề đứng ở cửa nhìn nhìn vào bên trong, khi thoáng thấy bóng dáng quen quen đứng trước mặt Hà Hủ, ánh mắt Thẩm Vân Hề chợt dừng lại…Người… người đang cúi đầu nhìn Hà Hủ chẳng phải là Trần Tư Duy hay sao?Thẩm Vân Hề không biết hai người kia nói gì, cô cũng không nhìn rõ được nét mặt của bọn họ. Nhưng cô cảm thấy Trần Tư Duy đứng rất gần Hà Hủ, mà dáng vẻ cúi đầu nhìn Hà Hủ trông rất dịu dàng, trìu mến.Người luôn lạnh nhạt, thờ ơ với mọi thứ như Trần Tư Duy, giờ đứng trước mặt Hà Hủ lại có vẻ không giống ngày thường.Trước đó cô chưa từng thấy hai người có bất cứ tiếp xúc gì, không biết Thành Ngự có biết chuyện này không.Thẩm Vân Hề thong thả bước đi, đến khi đi vệ sinh xong mà cô vẫn còn trầm tư.Lúc đứng rửa tay, trong đầu cô lại nhớ tới một màn vừa rồi.Phía cửa nhà vệ sinh bỗng nhiên ồn ào, mấy nữ sinh cười cười nói nói đi đến.Thẩm Vân Hề cũng không để ý lắm, cô quay người đi ra ngoài. Lúc sắp đi ngang qua người mấy nữ sinh kia,