"Thanh tóan đi! "
Hai chữ "thanh toán" lập đi lập lại mấy lần vẫn không có phản hồi. Âm thanh cũng không vang lên nữa, không gian im lặng trở lại. Giữa trưa, thời điểm đầu óc con người mệt mỏi khó chịu, rất cần nghĩ ngơi, nếu bây giờ phá giấc ngủ của người khác sẽ không tốt lắm.
Ngòai cửa có tiếng thắng xe đạp, tiếng mở cửa, tiếng nói "Cậu Vương, sao cậu lại ngồi đó? "
Vương Sác ngẫn đầu, cuối chào "Chú Lý, con đợi thanh tóan". Nghe được câu trả lời, Chú Lý bày ra vẻ mặt khó hiểu nhìn sang bên bàn thanh toán. Nhìn xong thì không khó hiểu nữa, khẽ cười nhẹ " Tiểu Minh, Tiểu Minh, con mau dậy". Vừa nói ông vừa tiến lại gần lay lấy người Tống Minh.
Con heo ngủ nào đó giật mình thức dậy, gương mặt mơ màng mắt động màn sương nhìn xung quanh. "Chú, óai chú... Con ngủ quên mất. Xin lỗi chú xin lỗi chú!!! ". Cậu đứng dậy liên tục cuối đầu tạ lỗi Chú Lý, ngẫn đầu lên nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Vương Sác làm cậu giật mình ngã ngửa.
" Không sao chứ? ". Cái gì gọi là không sao chứ, anh ngã xem có đau không? Ngữ khí của Vương Sác tuy lạnh lùng nhưng đầy vẻ quan tâm, chàng trai nào đó ngã đau quá lại hiểu sai ý tốt của người ta.
" Tất nhiên là có sao, ayaa nhìn anh tôi giật mình mới ngã đau thế này. Anh thì đứng đó nhìn còn hỏi có sao không... ".
" Còn mạnh miệng được, chắc không sao rồi! "
"Anh, cái thể loại người gì vậy chứ? Ayyy... Anh rõ ràng là phó Chủ tịch cả một tập đòan mà thái độ với người khác như thế đấy à? ". Tống Minh vừa đứng dậy xoa xoa cái mong yêu quý vừa trách móc người ta.
" Tôi ngồi đây gần nữa tiếng đợi cậu thanh tóan cho tôi cậu ngồi đó ngủ. Bây giờ trách tôi? "
"Ai bảo anh không kêu tôi dậy chứ? Anh nghĩ tôi là heo sao mà gọi không dậy? "
"Cậu cũng không hơn gì con heo đâu, heo nó còn mập mạp hơn cậu".
Và cuộc tranh luận diễn ra gần mười lăm phút.
(Chú Lý từ kinh doanh siêu thị sẽ chuyển sang bán bóng đèn*các lọai nha~)
*Bóng đèn: kiểu giống như đứng đó nhìn người ta ân ái. Ví dụ như năm chính và nữ chính đang nói lời đường mật với nhau, ôm ôm ấp ấp thì bạn bóng đèn sẽ đứng nhìn và không nói được gì cả. Trường hợp Chú Lý nếu nói là bóng đèn thì hơi sớm rồi :)))))))
Nói mệt rồi mỗi người vào một góc ngồi nhìn nhau, cải nhau cũng mệt vậy sao? Mồ hôi nhễ nhãi cả ra, nhìn như vừa đánh nhau xong.
"Tiểu Minh, cậu Vương, hai người mệt chưa? Chú đứng nhìn nảy giờ cũng mệt lắm rồi! Tiểu Minh con còn chưa ăn gì, mau mau đi ăn đi. Nhân nhanh, hai người cùng đi ăn đi! " Chú Lý vừa nói vừa lôi lôi đẩy đẩy hai con người ồn ào ra khỏi cửa. Bị lôi đi đột ngột Vương Sác mặt không cảm xúc để bị lôi đi. Tiểu Minh lại liên tục dẩy dụa, liên tục la hét, cứ như ai bắt cậu bỏ tù vậy.
"Im được chưa? ". Vương Sác thuộc kiểu người ghét ồn ào, thấy người bên cạnh cứ liên