Dư Phiêu Phiêu khuyên Dư Hàng rất lâu, Dư Hàng nói cái gì cũng không đồng ý mời vợ cũ của ông.
Nói xong, Dư Hàng bạo phát ra một chuyện khiến Dư Phiêu Phiêu rất khó lý giải...
Ông nói rằng ông đã mua một cửa hàng cho tình nhân gây rối trước đó để giải quyết vấn đề.
Chuyện này, ông không dám để cho vợ cũ biết, gần đây rất chột dạ, căn bản không dám đụng vào vợ cũ.
Mà chuyện này, Dư Hàng cũng là tự chủ trương an bài, ngay cả Dư Phiêu Phiêu cũng không nói.
Nếu như không phải Dư Phiêu Phiêu lần này cùng ông thảo luận chuyện mời khách, Dư Hàng cũng sẽ không đem chuyện này bạo phát ra.
Cho nên, khi nghe được chuyện này, Dư Phiêu Phiêu ngồi đối diện oonh ăn cơm hai mắt đều trợn to!
"Tại sao?" Dư Phiêu Phiêu không cách nào lý giải hành vi của hắn, "Tại sao còn muốn mua cửa hàng cho nữ nhân kia? Giải quyết sự việc cũng không nên làm phương pháp như vậy a?!"
"Bởi vì... Bởi vì, ba chính là làm như vậy mà..." Dư Hàng mặt xấu hổ, "Ba là nghĩ, làm chút việc làm ăn nhỏ cho cô ấy, cô ấy sẽ không để ý tới ba nữa. Như vậy, ba không phải cũng chỉ thanh tĩnh mà..."
Dư Hàng biết, quyết định này của ông vô luận là ai biết, đều sẽ nói ông ngu xuẩn, cho nên ông vốn là quyết định ai cũng gạt đi.
Nhưng tối nay nói xong, ông đã bị Dư Phiêu Phiêu nói chuyện, đem chuyện này nói ra.
Lúc ấy, Dư Phiêu Phiêu nói muốn giúp ông nghĩ biện pháp giải quyết nữ nhân kia.
Kết quả ngày hôm sau, Dư Phiêu Phiêu cho ông biện pháp là, chỉ cần nữ nhân kia vừa tới liền báo cảnh sát.
Cửa nhà không cho vào, sắc mặt cho cô xem, sau khi đụng vách tường vài lần, nữ nhân kia cũng không dám tới.
Chuyện này, Dư Phiêu Phiêu nói dễ dàng, Dư Hàng rất khó làm được a.
Bản thân ông tính tình mềm nhũn, nữ nhân kia đi đến cửa tạp chí chờ ông, nước mắt liên tục, vừa dỗ dành, vừa cầu...
Là nam nhân cũng không cách nào tính tình cứng rắn a!
Cho nên sau đó, Dư Hàng vẫn thỏa hiệp.
Ông đã mua một cửa hàng cho nữ nhân đó, cung cấp tiền vốn và mở một cửa hàng cho cô ta.
Gần đây, cô ta đã bận rộn với việc kinh doanh cửa hàng, vì vậy đã không tìm ông nhiều nữa.
Dư Hàng cảm thấy, quyết định như vậy của ông kỳ thật cũng coi như không tệ, tốt xấu gì cũng đổi lấy thanh tĩnh.
Dư Phiêu Phiêu liếc mắt nhìn ông một cái, đều có thể rõ ràng nguyên nhân ông làm như vậy.
Cô thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu, "Baba, con làm hậu bối, kỳ thật cũng không có lập trường để đánh giá cách xử sự của ba. Bây giờ con muốn hỏi ba, ba có ý định tái hôn không? '
"Ba..." Dư Hàng lúc này khẩu vị ăn cơm cũng không còn, ngũ quan nhăn nheo giống như đang kể lại rối rắm của ông, "Ba tạm thời không có..."
Dư Phiêu Phiêu nhướng mày, "Tạm thời không có? Ba không muốn tái hôn sao?"
Điều này không giống với ấn tượng của Dư Phiêu Phiêu.
Trong ấn tượng kiếp trước của cô, ba nuôi sau này thiếu chút nữa là có thể cùng vợ cũ tái hôn, sau đó bị cô cùng người dì liên lụy, hai người mới hoàn toàn tình liệt.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Chẳng lẽ bây giờ cô đề nghị tái hôn còn quá sớm?
"Chỗ này của ba... Ba mới trải qua mấy tháng tự do a..." Dư Hàng ấp úng nói, "Con gái, con, không hiểu hôn nhân. Đàn ông rất mệt mỏi!"
Dư Phiêu Phiêu lần này xem như đã nhìn ra, ông thật đúng là không có tâm tư muốn tái hôn...
Kiếp trước, tại sao sau này ông lại muốn tái hôn?
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì đó?
Nói như vậy, Dư Phiêu Phiêu còn phải lấy manh mối từ trong mộng của cô.
Có lẽ cô sẽ ngủ nhiều hơn, mơ thêm vài ngày, để xem những vấn đề thực sự xảy ra trong đó?
"Ăn cơm đi, đề tài của người lớn cũng đừng nói nữa!" Dư Hàng gắp chân gà cho Dư Phiêu Phiêu, "Mời khách cũng không cần mời! Ba không cần con mời khách, bằng không con mời Chu Diêu ăn một bữa là được rồi."
Dư Hàng đã bắt đầu trốn tránh đề tài này.
Dư Phiêu Phiêu thấy ông như vậy, cũng không nói thêm gì nữa.
Chuyện mời khách ăn cơm, cứ như vậy gác lại.
Nhưng người phụ nữ đó, lừa ba 10 vạn và một cửa hàng...
Dư Phiêu Phiêu muốn giải quyết.
..
Đã hơn nửa học kỳ trôi qua, trong giấc mơ của Dư Phiêu Phiêu, nội dung về kiếp trước cũng đã qua nửa học kỳ.