Chương 166: Xua tan nỗi sợ hãi sâu thẳm nhất trong trái tim cô.
Dưới sự tuyên truyền không từ thủ đoạn nào của Hứa Trích Tinh, doanh số vé bán trước của 《 Cánh đồng hoang vu 》 đã trực tiếp vượt qua trăm triệu. Đây đã là một thành tích rất lợi hạ với phim văn nghệ rồi.
Trước đây đã có người trong nghề đoán doanh số của 《 Cánh đồng hoang vu 》 sẽ vượt qua trăm triệu, ai dè bây giờ mới bán trước đã vượt qua con số này rồi, mọi người không thể không nhận định lại giá trị của bộ phim này.
Vẫn còn đánh giá thấp danh tiếng và lưu lượng Sầm Phong rồi.
Bây giờ mới chỉ là fan anh mà đã mua hơn trăm triệu doanh số bán vé, bao giờ có thêm người qua đường, giai đoạn sau sẽ càng tăng nhiều hơn nữa.
Ngày 12/12, 《 Cánh đồng hoang vu 》 chính thức chiếu phim, có phía Thần Tinh hiệp trợ, các rạp lớn đều có suất chiếu. Club Phong Tranh đương nhiên là phải xem đợt đầu rồi, trước khi đi Hứa Trích Tinh đã post bài lên Weibo nhắc nhở mọi người:
――@ Nếu như anh hóa thành cơn gió: Mang đủ giấy khô nhé, không giỡn chơi đâu.
Mọi người đều biết Nhược Nhược đã đi xem suất chiếu sớm, cô đã nói như vậy, mọi người tất nhiên cũng không dám bỏ qua, thủ sẵn ba bốn bao khăn giấy rồi mới dứt khoát kiên quyết bước vào rạp chiếu phim.
Cuối cùng suýt thì bị ngược chết trong rạp phim.
Hứa Trích Tinh đã cảm thấy gì lúc đó, Phong Tranh bây giờ cũng cảm thấy vậy. Chỉ có những Fan của Sầm Phong yêu anh như vậy, chứng kiến từng bước anh đi, nhớ rõ nụ cười kìm nén và miễn cưỡng của anh, mới có thể đồng cảm như vậy lúc này.
Ngoại trừ fans, người qua đường có thiện cảm với Sầm Phong và tò mò với bộ phim này cũng bị ngược không nhẹ.
Trước đây review nói cấm có sai, đây là một câu chuyện đầy bí bách.
Nhưng không xem sẽ hối hận.
Bởi vì nó không chỉ là một bộ phim điện ảnh, theo một ý nghĩa nào đó, nó đã là một tác phẩm nghệ thuật.
Xem xong 《 Cánh đồng hoang vu 》 mà không phát biểu cảm nghĩ về phim là không được. Sau suất chiếu đầu, trên mạng bắt đầu có một số lượng lớn review về 《 Cánh đồng hoang vu 》, xếp hạng của phim đã nhảy lên hàng đầu trên bảng xếp hạng, các APP phim lớn cũng cho điểm cao tới 9.9.
―― nếu bạn có một cuộc sống tồi tệ, vậy hãy đi xem 《 Cánh đồng hoang vu 》 đi, sau khi xem xong bạn sẽ phát hiện, tui thế này đã là cái mịa gì, còn có người thảm hại hơn tui.
―― tôi là một người bệnh trầm cảm, khi thấy trạng thái của Sầm Phong trên phim nhựa, tôi phảng phất thấy được chính mình. Cảm ơn diễn viên đã chân thật dụng tâm thể hiện, khiến mọi người hiểu được trầm cảm là như thế nào.
―― Sầm Phong thật sự không bị trầm cảm sao??? Thật không thật không thật không? Thế thì diễn xuất kia bá quá rồi? Hơn nữa đẹp cmn trai vờ lờ!
―― Gương mặt của Sầm Phong được phóng to lên màn ảnh rộng thì càng đẹp trai càng cao cấp, em thài quá, từ hôm nay trở đi em chính là fan nhan sắc và fan diễn xuất của ảnh!
―― đạo diễn và biên kịch cầu các bác làm người đi, Giang Dã rốt cuộc nhảy hay không nhảy không nhảy hay nhảy nói một câu, cháu khóc gần chết rồi đây
―― huhuhuhuhu mị phải ra rạp xem phát nữa, Sầm Phong diễn tốt quá cơ, phối nhạc cũng cực hay
―― vị chị em tính xem lần nữa can đảm vl, bộ phim này cả đời em cũng chẳng dám xem lần hai
―― chỉ bằng gương mặt của Sầm Phong, em có thể xem vô số lần!!! Mượn câu nói của Hứa Trích Tinh, ông trời tạo người thật sự quá không công bằng, đây mẹ nó là mỹ mạo tuyệt thế mà Nữ Oa tự tay nặn bảy ngày bảy đêm mới ra phải không?
―― Đằng Văn không hổ là đạo diễn phim văn nghệ có tiếng, ông ấy rất tài trong việc nắm bắt bản chất con người và thẩm mỹ về bệnh lý
―― em không ổn zòi, em bị tra tấn đến tim gan tì phổi thận đều đau cả, em phải mau đi xem Ngày Yêu để cứu mình một tí, nói nốt câu cuối, kỹ thuật diễn của Sầm Phong là trời sinh đã làm vua đấy.
……
Những bình luận như thế còn rất nhiều, sau suất chiếu đầu tiên của ngày đầu tiên, #《 Cánh đồng hoang vu 》 ngược # đã nhảy lên hot search, click vào hashtag thì quảng trường toàn là khóc huhu.
Vừa nói ngược vừa khen hay, khiến các cư dân mạng còn chưa đi xem rối rắm không thôi.
Trong xã hội hiện đại áp lực của mọi người rất lớn, kỳ thật cũng không sẵn lòng đi xem những bộ kim bí bách. Ra rạp xem phim là để cho vui chứ không phải để mắc mệt vào thân. Hứa Trích Tinh rất nhanh sắp xếp bộ phận quan hệ xã hội của Thần Tinh triệt cái hot search này đi, thay bằng #《 Cánh đồng hoang vu 》 bệnh trầm cảm chân thật #.
Bệnh trầm cảm hai năm gần đây càng lúc càng được nhiều người chú ý, nhưng những tác phẩm liên quan đến nó còn rất ít, hầu hết mọi người còn nhiều thành kiến với căn bệnh này, bọn họ cũng không biết trầm cảm chân chính là thế nào.
Là gào khóc? Cuồng loạn? Đau đớn muốn chết ư?
Thật ra đều không phải.
Là bình tĩnh mà trầm mặc, không vui vẻ, cũng không đau khổ, chỉ có sự mệt mỏi vô tận.
Nó sẽ tiêu hao toàn bộ thời gian và sức lực của bạn, rõ ràng chẳng làm gì, nhưng vẫn cảm thấy quá mệt mỏi, quá kiệt sức.
Có một cư dân mạng nói cực kì chính xác, thật ra chúng tôi cũng chẳng muốn gì, chỉ muốn yên lặng một mình, không muốn quấy rầy bất cứ ai, cũng không hy vọng bị bất cứ ai quấy rầy.
Chúng tôi không phải lười ra khỏi nhà, chỉ là quá mệt khi phải đối mặt với thế giới này thôi.
Có một bác sĩ tâm lý khi xem xong 《 Cánh đồng hoang vu 》 đã lên Weibo nói: “Diễn xuất của nam diễn viên cực kì chân thật, một số chi tiết diễn xuất của anh ta hoàn toàn phù hợp với hành vi của người bệnh trầm cảm. Tỷ như khi anh ta giao tiếp với người khác, anh ta có thói quen cúi đầu, đôi mắt nửa rũ nhìn về phía mặt đất, đây là đặc điểm phổ biến ở hầu hết người trầm cảm.
“Khi anh ta giao tiếp với người ngoài, luôn dùng nụ cười che giấu sự thật anh ta mắc bệnh tâm lý, nhưng bạn có thể thấy rõ, nụ cười của anh ta khô cạn miễn cưỡng, kể cả khóe miệng cong lên cũng cứng đờ.
“Khi làm việc anh ta cũng hay bị phân tâm, người có vẻ uể oải, chậm chạp, đôi mắt thiếu ánh sáng. Tôi không biết diễn viên có tiếp xúc gần gũi với người bị bệnh trầm cảm và nghiên cứu biểu hiện hằng ngày của họ không, thì mới có thể diễn chân thật như thế, hay bản thân diễn viên chính là một người bệnh trong đó. Về mặt giá trị y học, bộ phim này giúp công chúng nhận ra được bệnh trầm cảm thật sự, đáng được ghi nhận.”
Cho dù cốt truyện của phim rất ngược, Giang Dã cuối cùng rốt cuộc có nhảy xuống hay không vẫn còn chưa có lời giải đáp, nhưng theo những lời khen ngợi như nước, càng ngày càng nhiều người tới xem phim ủng hộ.
Danh tiếng tốt đẹp và doanh số bán vé liên tục tăng trưởng, sau ba ngày công chiếu, doanh số phòng bán vé của《 Cánh đồng hoang vu 》 đã vượt qua hai trăm triệu.
Bệnh trầm cảm lại trở thành đề tài nghị luận nóng hổi của mọi người.
Có account marketing đã cắt hình ảnh
Chẳng qua Sầm Phong dùng sự thờ ơ để che giấu phần nhiều.
Vì thế chủ đề của một vòng thảo luận mới lại trở thành: Sầm Phong rốt cuộc có bị bệnh trầm cảm không?
Cư dân mạng từng xem Ngày Yêu cư tỏ vẻ: Trước kia thì chưa chắc, nhưng bây giờ chắc chắn là không! Có mặt trời nhỏ Hứa Trích Tinh ở đây, không thể nào trầm cảm được!
Người qua đường: Nói không chừng là Hứa Trích Tinh trị hết bệnh trầm cảm cho Sầm Phong đấy.
Hội chèo thuyền: chuẩn cơm mẹ nấu rồi!!!
Mặt trời nhỏ Hứa Trích Tinh gần đây đang bận rộn bao rạp, cho toàn thể nhân viên Thần Tinh nghỉ nửa ngày, mời bọn họ đi xem phim.
――@ là Hứa Trích Tinh đây: 《 Cánh đồng hoang vu 》, hiểu không?
Cư dân mạng: Hiểu rồi, chỉ cần xem 《 Cánh đồng hoang vu 》thì chính là bạn bè của cô.
Phim được chào đón rất tốt, việc chế tác album của Sầm Phong cũng sắp kết thúc, studio post bài công bố thời gian ra mắt album thứ ba, vẫn là tết Dương.
Album này được Sầm Phong sáng tác sau khi yêu đương, các fan đều đang dự đoán, phỏng chừng phong cách ca khúc sẽ cực kì ngọt ngào. Trước kia idol không thế nào viết tình ca, bây giờ chắc là viết được rồi đó!
Chiếc ví nhỏ của chúng em đã đợi hết nổi rồi đây!
Giao thừa năm nay Sầm Phong lại đi đài đứng đầu, hơn nữa nhận còn nhận được lời mời của Gala Chào Xuân.
Năm trước vẻ mặt hưng phấn của ông Hứa lồ lộ như thế, Sầm Phong cảm thấy năm nay cụ nhà hẳn sẽ rất vui vẻ.
Thật ra năm nay anh không biểu diễn nhiều lắm, bốn tháng đóng phim điện ảnh, ba tháng nghỉ phép làm album, về sau lại chạy show tuyên truyền, lên sân khấu chính thức cực ít, Club Phong Tranh cũng tiết kiệm được rất nhiều tiền đi hoạt động.
Đêm giao thừa tự nhiên phải vật lộn để tranh vé.
Hứa Trích Tinh vốn dĩ cũng có vé rồi, là do đài đứng đầu đặc biệt đưa riêng, nhưng trước hôm giao thừa cô lại tình cờ bị cảm mạo, sang tới hôm hoạt động thì sốt cao. Sầm Phong không cho cô tới hiện trường hóng hớt, Hứa Trích Tinh chỉ đành mang vé lên Super Topic tổ chức rút thăm trúng thưởng tặng ra ngoài, cuộn chăn ở nhà xem live stream.
Với cấp độ lưu lượng hàng đầu như Sầm Phong, chương trình đương nhiên sắp xếp cho anh biểu diễn lúc gần 0h.
Hứa Trích Tinh ôm ipad nằm trên giường, sốt nhẹ liên tục nên tinh thần không tốt, sau khi uống thuốc thì không thức nổi nữa, tầm 11h cô đã ngủ mất rồi.
Mũi cô bị nghẹt nặng, không thể thở bình thường được, cô ngủ cũng không ngon.
Lúc lơ mơ cô mơ thấy một giấc mộng.
Một giấc mộng cô cực kì quen thuộc.
Trong mơ, thiếu niên ngồi trong căn phòng đóng kín cửa, đọc một quyển sách. Một chậu than hừng hực cháy âm thần kế chân anh, cắn nuốt chút dưỡng khí cuối cùng. Hứa Trích Tinh thì đứng ở ngoài cửa, liều mạng đấm vào cánh cửa vô hình kia.
Nhưng cô chẳng thể làm được gì.
Sầm Phong ngẩng đầu nhìn sang, cười với cô một chút, sau đó ném cuốn sách vào chậu than. Ngọn lửa liếm vào sách, cháy đượm lên, bao vây lấy anh.
Đó là cơn ác mộng ngày đêm quấn lấy cô sau khi Sầm Phong qua đời.
Nó đã không xuất hiện rất nhiều năm trong giấc mơ của cô.
Nó lại trở lại.
Hứa Trích Tinh khóc thét tỉnh lại, thời gian đã chỉ đến 12 giờ rưỡi sáng, chương trình của Sầm Phong đã kết thúc từ lâu, giờ khắc này đã là một năm mới.
Năm anh chết đi.
Ipad còn có tiếng nghệ sĩ hát ca, Hứa Trích Tinh tắt màn hình, căn phòng im ắng lại. Ngoài cửa sổ thi thoảng có tiếng pháo trúc đì đùng, cô duỗi tay lau nước mắt trên mặt, nghe thấy tiếng tim mình đập điên cuồng.
Tại sao lại mơ thấy giấc mơ này?
Tại sao lại mơ thấy giấc mơ này vào tối nay?
Vừa mới bước vào năm này, giấc mơ này lại xuất hiện lần nữa, đây có phải điềm báo gì không?
Cô không dám suy nghĩ nhiều thêm nữa.
Ngón tay run rẩy chạm vào di động gọi cho Sầm Phong.
Ở bên kia anh chỉ vừa tẩy trang xong, đang chuẩn bị rời đi từ hậu trường. Khi anh tiếp điện thoại, đằng sau còn có tạp âm, “Em chưa ngủ à?”
Giọng của cô gái nhỏ hơi run rẩy: “Em gặp ác mộng, bị doạ tỉnh.”
Sầm Phong vào thang máy, xung quanh yên lặng hơn một chút, nghe thấy tiếng thở nặng nề của cô rõ ràng hơn, dịu giọng an ủi: “Đừng sợ, chỉ là mơ mà thôi, bây giờ anh về với em nhé?”
Cô hút hút nước mũi: “Vâng.” Dừng một chút cô lại ấm ức nói, “Em ngủ quên mất, không xem được live stream.”
Sầm Phong nhịn không được cười: “Không sao, tí nữa anh hát cho em nghe.”
Anh bây giờ đã có chìa khóa nhà cô, không để Vưu Đào đưa, tự mình gọi xe qua. Lúc anh vào nhà, căn phòng yên ắng, chỉ có cửa phòng ngủ hơi hé lộ ra ánh sáng.
Anh thay giày đi qua, khi đẩy cửa ra, thấy cô gái nhỏ dựa trên giường, gương mặt hơi ửng hồng bất thường do sốt nhẹ, tóc rối bù, hốc mắt hơi đỏ.
Trông đáng thương cực kỳ.
Nghe thấy tiếng vang, cô ngẩng đầu nhìn qua, khàn khàn gọi: “Anh ơi”.
Sầm Phong đi qua ôm lấy cô, mu bàn tay sờ lên trán cô, lại đứng dậy rót một ly nước, mớm thuốc cho cô, “Sáng mai còn chưa hạ sốt thì mình lên viện tiêm nhé.”
Hứa Trích Tinh dụi vào lòng anh, “Em không tiêm đâu.”
Anh tắt đèn đầu giường, ôm cô đi ngủ, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng cô, “Vậy mau ngủ đi, ngủ một giấc sẽ đỡ bệnh thôi.”
Giọng cô đầy ấm ức bực bội: “Em không dám ngủ, sẽ gặp ác mộng.”
Sầm Phong hỏi: “Mơ gì thế?”
Cô mím môi không nói lời nào.
Một lúc sau, anh thấp giọng nói: “Đừng sợ, mặc kệ là giấc mơ gì, đều là giả thôi. Anh hát cho em nghe nhé? Em ngoan ngoãn ngủ đi.”
Hứa Trích Tinh chôn trong lồng ngực anh gật đầu.
Anh cười cười, cúi đầu hôn lên đôi mắt cô, hát một bài hát dịu dàng.
Bài hát tựa như một đôi cánh, bay vào giấc mơ cô, xua tan nỗi sợ hãi sâu thẳm nhất trong trái tim cô.
[HẾT CHƯƠNG 166]