Chương 8: Sáng lập công ty giải trí Thần Tinh.
Làm mất món quà đâu tiên của idol, Hứa Trích Tinh mãi đến lúc ăn cơm vẫn còn rầu rĩ không vui.
Bà Hứa lại còn cắm thêm một dao vào tim cô: “Con nhóc này mẹ bảo cho mà nghe, trà sữa mua rồi uống thì không uống còn đem trưng làm gì! Con thờ nó đấy thì có tác dụng gì, nó có thể phù hộ cho thành tích học tập của con tiến bộ, đi thi max điểm được à? Cũng may hôm nay mẹ phát hiện ra, không thì cái thứ ôi thiu đấy dụ tới bao nhiêu là kiến với gián.”
Hứa Trích Tinh: “……”
Đang nói dở, ông Hứa phong trần mệt mỏi đã về tới nhà.
Mấy ngày nay ông vẫn luôn ở quê xử lý chuyện nhà bác cả họ Hứa, hôm nay trở về thành phố S, ban ngày lên công ty, tới giờ mới về nhà.
Hứa Trích Tinh thấy ba cô trở về, tâm tình mới phấn chấn lên một chút. Cô tin rằng trong mấy ngày nay Hứa Duyên nhất định đã nói chuyện vay tiền gây dựng sự nghiệp với ông Hứa, móc câu đã tung ra, hiện tại đến phiên cô lên sân khấu rồi!
Dì Lưu đem cơm lên cho ông Hứa, bà Hứa buông tha Hứa Trích Tinh, bắt đầu hỏi tình hình quê quán xử lý sao rồi.
Nghe thấy ông Hứa nói Hứa Duyên chủ động từ bỏ quyền kế thừa mảnh đất và mấy căn nhà kia, bà Hứa có chút cảm khái: “Thằng bé Hứa Duyên này từ nhỏ đã ở nước ngoài, không thân với nhà mình, nhưng mẹ nó dạy dỗ nó rất được, hiểu chuyện lại lễ phép, lần này quả thật ấm ức cho nó.”
Ông Hứa thở dài: “Ai bảo vậy, sao lại không thân với nhà họ Hứa, gia sản kia của anh cả nhẽ ra phải thuộc về đứa con trai này. Cô Tư với cô Năm lần này thật sự quá đáng, một hai đòi tranh, may mà Hứa Duyên không so đo, nếu mà đệ việc này lên tòa thì không biết sẽ làm trò cười cho bao nhiêu người.”
Hứa Trích Tinh trông có vẻ chuyên tâm xem TV, kỳ thật dựng lỗ tai nghe vô cùng nghiêm túc. Vừa nghe ông Hứa nói những lời này, trong lòng chắc mẩm Hứa Duyên đang dùng chiêu lấy lui làm tiến để thực hiện kế hoạch.
Hứa Duyên cũng không phải tuýp người mềm mỏng dễ đắn đo, nếu anh thực sự muốn tranh, đám họ hàng dưới quê làm gì có ai là đối thủ của anh.
Ông Hứa trọng thân tình, giờ mắt thấy Hứa Duyên ấm ức nhiều thế, trong lòng nhất định càng thêm áy náy. Lúc này Hứa Duyên nhắc chuyện mượn tiền gây dựng sự nghiệp sự, ông Hứa mười phần thì có tám chín sẽ không từ chối.
Anh họ thật trâu bò!
Hứa Trích Tinh chả thấy thương ông bô nhà mình xíu nào, hứng thú bừng bừng nghe ba nói tiếp: “Nói đến chuyện này này, thằng Hứa Duyên hôm qua hỏi vay tiền anh……”
Bà Hứa dừng đũa một chút: “Vay tiền? Nó vay tiền làm gì?”
Ông Hứa nói: “Nó bảo nó muốn gây dựng sự nghiệp, còn cho anh xem bản kế hoạch của nó. Thằng nhóc này có ý tưởng không tồi, tính tình cũng ổn trọng, sau này phát triển hẳn không tồi.”
Bà Hứa hỏi: “À mà, nó cũng học đại học có tiếng bên nước ngoài, hình như vừa mới tốt nghiệp nghiên cứu sinh nhỉ? Theo em thấy là học còn cao hơn nhà bác hai. Gây dựng sự nghiệp thì phải có vốn duy trì, nó hỏi vay bao nhiêu?”
Ông Hứa nói ra con số.
Hứa Trích Tinh tí nữa thì phun canh ra ngoài.
Hứa Duyên anh cũng liều gớm.
Bà Hứa cũng khiếp đảm: “Nhiều thế cơ à?!”
Ông Hứa cười khổ gật gật đầu: “Thằng nhỏ này, mở miệng đã nói phải nhiều vậy mới làm ăn được. Nhìn dáng vẻ của nó cũng không giống như đang nói giỡn, lại còn mở bảng dự toán cho anh xem, nói là làm ngành kinh tế giải trí này giai đoạn đầu phải đầu tư khá lớn. Phần tiền này cũng không phải không lấy ra được, dù sao nó cũng là đứa con duy nhất anh cả lưu tại trên đời, sao có thể không giúp đỡ, nhưng hiện tại kinh tế đình trệ, công ty của anh……”
Ông nói đến đây, chợt nhớ ra Hứa Trích Tinh còn ngồi trên bàn, quay đầu nhìn thoáng qua.
Hứa Trích Tinh mắt nhìn mũi mũi nhìn miệng, hết sức chuyên chú chăm chăm xem phim cổ trang trên TV, lại còn cười ngây ngô.
Ông Hứa lúc này mới lại hạ giọng nói với bà Hứa: “Tuy rằng nó nói là đầu tư, anh với nó cùng chiếm cổ phần, nó phụ trách hoạt động, đến lúc đó anh trực tiếp chia hoa hồng là được, nhưng số vốn này thật sự không nhỏ…… Hơn nữa anh hai mấy hôm trước còn rủ anh đi đầu tư mà, hiện tại số vốn lưu động có thể huy động được không nhiều lắm, việc này……”
Hứa Trích Tinh vẫn luôn chuyên tâm xem TV đột nhiên làm như không có việc gì mở miệng: “Con thấy đem tiền cho anh họ đáng tin hơn đem tiền cho bác Hai nhiều.”
Bà Hứa nạt cô: “Ăn cơm đi! Người lớn nói chuyện trẻ con biết gì mà chõ vào, con thì biết cái gì!”
Hứa Trích Tinh nhệch miệng, giống như cố ý tranh luận với ba mẹ, không vui nói: “Con nói chả đúng à! Mấy cái đầu tư của bác Hai ba thì biết cái gì? Ba đâu có học hành tới nơi tới chốn, cũng chẳng biết gì về kinh tế tài chính.”
Cô tức giận mà nhìn ông Hứa: “Còn ba đó, ba chẳng hiểu biết gì, dựa hết vào Bác Hai, thế không phải là để người khác nắm đằng chuôi mình sao? Bác Hai giờ còn chưa sao, nhưng để lâu để dài cả nhà đều không vui.”
Ông Hứa thật ra đúng là không nghĩ tới chuyện này, ngơ ngác nhìn Hứa Trích Tinh.
Bà Hứa ngẫm lại thấy con gái nói không sai, cũng trầm ngâm: “Nói ngược lại, nhà mình cũng không thể cho không mãi được. Anh hai nhà anh, em nói anh đừng nóng, tính tình như thế, lâu dài kiểu gì cũng gây mâu thuẫn đấy.”
Hứa Trích Tinh xới hai muôi cơm, chuyển mắt sang TV, tiếp tục thuận miệng nói: “Anh họ cả muốn làm kinh tế giải trí thì chẳng phải chính là nghề của ba sao? Ba còn có thể quan sát mà kiểm soát. Con nghe thầy con dạy, trứng gà không thể đặt hết trong cùng một rổ, giờ ba chỉ có một cái công ty, lỡ như phá sản, không phải còn có công ty kia của anh họ sao.”
Bà Hứa bật cười, phát vào ót cô mà mắng: “Cái con nhóc này, sao lại bảo phá sản? Không được nói mấy điều xui xẻo, phỉ phui phỉ phui.”
Ông Hứa nghe cô nói như vậy, thật ra rất tán đồng: “Em đừng đánh đầu con nít, cái đầu thông minh như vậy đánh ngu mất thì làm sao bây giờ, anh cảm thấy Trích Tinh nói rất có đạo lý. Ấy chà, con gái của ba quả nhiên giống hệt ba, ưu tú!”
Hứa Trích Tinh đắc ý dào dạt: “ Chứ gì ạ, con còn biết giúp người cấp tiến không giúp kẻ nghèo hèn nha. Tuy nhà Bác hai cũng không nghèo, nhưng bác ấy cũng không gấp gì mà. Ngược lại anh họ cả mới vừa tốt nghiệp, đang bừng bừng khát vọng muốn đứng lên làm giàu, đúng lúc cần tiền nhất, nhà mình giúp anh họ cả là đúng đắn hơn cả. Hơn nữa Bác hai chỉ biết nói miệng, nhà mình cũng chưa thấy bằng chứng gì, anh họ người ta đã nộp cho ba cả bản kế hoạch dự toán chi tiết, vậy mới là có tâm chứ.”
Bên kia Hứa Duyên đã mồi chài đủ, cô chỉ cần đẩy thêm tí móc, chắc chắn là đủ để câu được con cá lớn là ba cô.
Haizzz, cha già, đừng trách con gái chơi xấu ba, đây đều là vì lợi ích của ba nha.
Hứa Trích Tinh cơm nước xong, ném xuống một câu “Con đi làm bài tập” rồi lên lầu trở về phòng, để ông Hứa một mình suy tư dưới lầu.
Nhưng cô biết, cũng như lần đó
Huyết mạch duy nhất của anh cả đã qua đời, chỉ riêng chuyện này thôi đã cũng đủ làm nghiêng lệch cán cân.
Quả nhiên, không quá hai ngày, Hứa Trích Tinh nhận được tin nhắn của Hứa Duyên: Thành công.
Ông Hứa cuối cùng vẫn lựa chọn hợp tác với Hứa Duyên, sáng lập “Công ty TNHH giải trí Thần Tinh”, ông đóng vai trò là người đại diện hợp pháp, ông Hứa nắm giữ 51% cổ phần, Hứa Duyên nắm giữ 49% cổ phần.
Số vốn đầu tư rốt cuộc không phải số lượng nhỏ, không biết ông Hứa cùng Hứa Duyên bàn bạc thế nào, ông Hứa cuối cùng vẫn có quyền điều hành tối cao, nhưng Hứa Duyên không góp đồng vốn nào mà chịu trách nhiệm chuyên môn kỹ thuật và tuyển dụng nhân tài cuối cùng vẫn chiếm được 49% cổ phần, đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc Công ty giải trí Thần Tinh, có toàn bộ quyền quyết sách các công việc trong công ty.
Tinh lực và thời gian của ông Hứa khẳng định vẫn sẽ tiếp tục đặt trên công ty Truyền thông Tinh Thần, khống chế cổ phần bên Công ty giải trí Thần Tinh hơn phân nửa là lo lắng Hứa Duyên tuổi còn nhỏ không cáng đáng được nên mình ít nhiều còn chỉ điểm cho.
Công ty Truyền thông Tinh Thần hàng năm thua lỗ, quẳng số vốn đầu tư lớn này ra, ông Hứa trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có vốn lưu động để đi đầu tư lướt sóng. Không cần phải lo lắng lão Hứa Chí Văn kia gây sự, Hứa Trích Tinh cuối cùng trút được một gánh nặng lớn.
Công ty giải trí Thần Tinh đăng ký thương hiệu ở thành phố B, sau này phát triển chủ yếu cũng sẽ đặt ở thành phố B, đây là do Hứa Duyên và Hứa Trích Tinh cùng quyết định.
Hứa Trích Tinh thừa dịp Hứa Duyên đi thành phố B bắt đầu gây dựng sự nghiệp mở đường trước cho anh, lợi dụng khả năng “đoán trước tương lai” của mình làm một bản kế hoạch giao cho anh.
Trong bản kế hoạch chủ yếu nhắc tới Công ty giải trí Thần Tinh ở hiện giai đoạn cần phải đầu tư gameshow, phim truyền hình, điện ảnh đều có, hơn nữa còn đưa ra vài cái tên Hứa Duyên chưa nghe bao giờ, đánh dấu tin tức cơ bản của mỗi người, dặn anh nghĩ cách ký hợp đồng với mấy người này.
Có người đang là sinh viên đại học nào đó, có kẻ đang hát phòng trà quán bar trong thành phố B, có người là diễn viên quần chúng trong phim điện ảnh, còn có một ông tướng đang nuôi heo cho heo ăn trong trại gia súc ở huyện thành nào đó!
Cho heo ăn? Em đùa anh đấy à?
Hứa Duyên thấy đau cả đầu.
Một đêm trước khi xuất phát đi thành phố B, Hứa Duyên đến nhà cô ăn cơm, cũng để từ biệt.
Trên bàn cơm Ông Hứa Bà Hứa đương nhiên dặn dò Hứa Duyên một đống chuyện công việc đời sống, rốt cuộc trong mắt họ Hứa Duyên vẫn chỉ là một thằng nhóc thôi. Mới vừa mất bố, mẹ lại ở nước ngoài, giờ lẻ loi một mình đi thành phố B dốc sức làm ăn, tuy rằng có tài chính của ông Hứa support, nhưng bây giờ là thời đại kinh tế phát triển như vũ bão, đừng nói mấy trăm vạn, đôi khi ném vào mấy ngàn vạn cũng chưa chắc làm nổi lên được chút bọt sóng nào.
Hứa Duyên cả bữa chỉ mỉm cười, nhất nhất gật đầu vâng dạ, Ông Hứa Bà Hứa thấy anh ổn trọng lễ phép, trong lòng ít nhiều cũng kiên định hơn.
Cơm nước xong, Hứa Trích Tinh lấy cớ muốn nhờ Hứa Duyên phụ đạo bài tập về nhà cho cô để gọi anh vào phòng mình.
Khóa cửa xong, cô mau mắn lấy bản kế hoạch hoàn chỉnh kia ra, vừa lật vừa dặn dò Hứa Duyên: “ Những gì em viết anh nhất định phải nhớ kỹ nhé, kiểu gì cũng phải nghĩ cách tham dự đầu tư! Viễn cảnh tương lai cực kì ổn, tuyệt đối sẽ hot! Anh đừng sợ này sợ kia, cứ lớn mật yên tâm mà đầu tư!”
Lại chỉ vào những nghệ sĩ trong diện nhắm kí hợp đồng: “Còn những người này em đều đã khảo sát thực địa rồi, hạt giống tốt đó! Đóng gói khuân về sau này khẳng định sẽ hot!”
Hứa Duyên kỳ quái: “ Làm sao em biết bọn họ sẽ hot?”
Hứa Trích Tinh nghiêm trang: “ Giữa ấn đường mỗi người đều có điểm đỏ, mệnh nói sẽ nổi tiếng.”
Hứa Duyên một lời khó nói hết mà nhìn cô: “Nhìn không ra em còn biết xem tướng đấy.”
Hứa Trích Tinh bây giờ da mặt dày lắm rồi: “ Ngại ghê ngại ghê, có biết chút chút.”
Hứa Duyên có một ưu điểm, đó chính là anh biết trên người cô em họ mình có lắm chỗ khả nghi nhưng anh sẽ không gặng hỏi ngọn nguồn.
Chờ Hứa Trích Tinh bô bô nói hết nửa ngày, cuối cùng anh gật đầu hứa hẹn: “Được, những người viết ở đây anh sẽ đi khảo sát hết một lượt, nếu đúng như lời em nói thì nhất định nghĩ cách bắt lấy.”a
Anh lật đến tờ cuối cùng, chỉ vào một cái tên được khoanh bút đỏ rồi lại gạch đi: “Cái cậu Sầm Phong này, tình huống như nào? Kí hay không kí đây?”
Biểu tình sinh động trên mặt Hứa Trích Tinh thoáng cái biến mất.
Hứa Duyên thậm chí còn thấy mặt cô có chút khổ sở khó nói.
Hồi lâu mới thấy cô đáp: “Em vốn dĩ muốn để anh suy nghĩ biện pháp kí hợp đồng với anh ấy, nhưng……” Cô dừng một chút, buông tiếng thở dài, rầu rĩ nói: “ Thôi anh cứ đi hỏi thử xem sao, em có viết địa chỉ anh ấy hay tới ca hát đó, anh hỏi xem ảnh có muốn kí với Thần Tinh không, nếu ảnh không muốn……”
Hứa Trích Tinh cúi đầu nhìn ngón tay mình, khi ngẩng đầu lên lại khôi phục vẻ linh động Hứa Duyên quen thuộc: “ Ảnh không muốn thì thôi. Ảnh bây giờ là thực tập sinh gà nhà Trung Thiên, có hợp đồng 10 năm, đơn phương chấm dứt chắc tiền vi phạm hợp đồng cũng không ít.”
Hứa Duyên như suy tư gì gật đầu.
Hứa Trích Tinh thu hồi bản kế hoạch, lại bàn bạc với Hứa Duyên một lúc về những ý tưởng trong kế hoạch, đến tận lúc bà Hứa tới gọi, Hứa Duyên mới cáo biệt rời đi.
Trước khi đi ngủ, Hứa Trích Tinh lại lấy bản kế hoạch kia ra ngắm nghía.
Trên tờ cuối cùng, tên của Sầm Phong bị cô dùng bút đỏ gạch đi.
Cô đúng là đã nghĩ tới chuyện dùng tốc độ nhanh nhất đưa anh vào Thần Tinh, ngăn chặn những trò đen tối sau này.
Nhưng không biết vì sao, cô vẫn cảm thấy Sầm Phong sẽ từ chối.
[HẾT CHƯƠNG 8]