Gã đàn ông trung niên mập mạp cũng không có hoài nghi Vưu Hiên là người nằm vùng, chỉ là đối với những chuyện Vưu Hiên đã làm cảm thấy không vừa mắt mà thôi.
Đệ tử của Phúc Thanh Bang đều là người vì Phúc Thanh Bang xuất sinh nhập tử, tranh đấu giành thiên hạ, không biết là vì Phúc Thanh Bang chảy bao nhiêu máu tươi, sao có thể chỉ bằng một sự hoài nghi liền đối với đệ tử Phúc Thanh Bang triển khai điều tra toàn diện?
Triệu Khải có phải là người nằm vùng hay không vẫn chưa rõ ràng, sao có thể chỉ vì hoài nghi liền đem chuyện này tiếp tục mở rộng? Gã đàn ông trung niên mập mạp ở bên trong Phúc Thanh Bang có địa vị nhất định, hơn nữa hắn còn là người có cấp bậc nguyên lão, tuy những năm gần đây hắn không hỏi đến sự vụ bên trong Phúc Thanh Bang, nhưng địa vị của hắn ở bên trong Phúc Thanh Bang quả thật là không thể dao động, rất nhiều đường chủ đều xem hắn giống như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Một vị nhân vật như vậy nói chuyện, tự nhiên có được phân lượng nhất định, những đường chủ ở phía dưới cũng đều nhao nhao nghị luận.
Đều là người vì Phúc Thanh Bang chảy biết bao nhiêu máu tươi, ai trên người không có vết sẹo do vết thương lưu lại a, ai cũng không muốn Vưu Hiên nhân cơ hội này đối phó chính mình, tự nhiên cũng đều nhao nhao mở miệng tỏ vẻ đồng ý.
Trường hợp như vậy, khiến cho Tạ Tử Y cảm thấy đệ tử Phúc Thanh Bang vẫn còn đoàn kết nhất trí, còn có người vì Triệu Khải nói chuyện.
Nếu đã có ý nghĩ mượn cơ hội này diệt trừ đối lập, thì Vưu Hiên tự nhiên cũng đã sớm dự liệu được loại tình huống này phát sinh, trên mặt ông ấy cũng không có bất kỳ biểu hiện bối rối nào, vẫn trấn định như cũ.
Chỉ thấy Vưu Hiên nhàn nhạt nở nụ cười một chút, nói: "Sơn gia, tôi cũng không phải đem chuyện này khuếch đại, tôi cũng vì Phúc Thanh Bang mà thôi.
Thử nghĩ một chút, nếu như bên trong Phúc Thanh Bang chúng ta còn có người nằm vùng, thì sẽ là chuyện nguy hiểm đến cỡ nào a? Tin tưởng mọi người đều biết chuyện đã xảy ra hai năm trước a? Lúc ấy Phúc Thanh Bang chúng ta hướng Yamaguchi Group triển khai công kích, hơn nữa còn liên tiếp giành thắng lợi; thế nhưng mà vào lúc này Đạo Điền Hội cùng Cát Xuyên Xã bỗng nhiên tham gia, bọn họ liên thủ công kích Phúc Thanh Bang chúng ta, khiến cho chúng ta liên tiếp bại lui, thiếu chút nữa thì cơ nghiệp trăm năm của Phúc Thanh Bang đã bị hủy hoại rồi.
Ở trong quá trình này, tôi đã từng hoài nghi tới việc ở bên trong chúng ta xuất hiện người nằm vùng, nếu không, Đạo Điền Hội cùng Cát Xuyên Xã không có khả năng biết trước hành động chúng ta, đối với chuyện của chúng ta biết rõ ràng như vậy, mỗi một kế hoạch của chúng ta đều bị bọn họ nắm giữ rõ ràng, hơn nữa còn tìm ra biện pháp đối phó chúng ta nữa.
Sơn gia, tôi hiểu rõ ý của ông, nhưng chuyện này quan hệ đến tương lai của Phúc Thanh Bang chúng ta, nên tôi không thể không làm như vậy."
"Tốt một cái không thể không làm như vậy!" Nương theo thoại âm rơi xuống, một người thanh niên trẻ tuổi đẩy cửa ra đi vào.
Trên cánh tay người thanh niên trẻ tuổi quấn một miếng vải đen, hai đầu lông mày của hắn ẩn chứa phẫn nộ cùng bi thương.
"Thật xin lỗi, bang chủ, anh ấy cố tình xông vào, tôi ngăn cản không được." Một gã đệ tử Phúc Thanh Bang đi theo sau lưng gã thanh niên trẻ tuổi, khẩn trương nói.
Kỳ thật, đây đương nhiên không phải lời nói thật, bên ngoài có nhiều người như vậy, nếu như không muốn để cho hắn tiến vào thì đâu phải là việc khó gì? Chỉ là, bọn họ đều rất đồng tình hắn, cảm thấy nên để cho hắn lấy một cái công đạo, cho nên mới thả cho hắn đi vào.
Đại hội Phúc Thanh Bang vốn không cho phép bất luận người nào không được phép mà tự ý đi vào, dựa theo bang quy, thì người thanh niên trẻ tuổi có lẽ sẽ bị đánh 20 trượng.
Bất quá, Tạ Đông Bách xét thấy tình huống của hắn hiện tại, cho nên cũng không có chỉ trích, phất phất tay, ý bảo người đệ tử kia lui ra, sau đó nói: "Triệu Hâm a, tiến đến ngồi xuống đi."
Cha của Triệu Hâm chính là Triệu Khải, bởi vì Triệu Khải đã chết đi, cái ghế của ông ấy vẫn để không ở đó.
Mặc dù Triệu Hâm cũng không phải là đệ tử của Phúc Thanh Bang, nhưng dù sao cũng là con trai của Triệu Khải, rất nhiều trưởng bối đang ngồi đều là nhìn thấy hắn lớn lên, hơn nữa, Triệu Khải dù sao đã từng là người vì Phúc Thanh Bang lập nhiều công lao hãn mã, cho nên, Tạ Đông Bách cũng không nên làm quá tuyệt.
Bất quá, Triệu Hâm còn không có tư cách ngồi vào vị trí của cha hắn, có người đưa cho hắn một cái ghế, ngồi ở đằng sau.
"Triệu thiếu gia, tuy cậu không phải là đệ tử Phúc Thanh Bang, nhưng chắc hẳn cậu cũng biết quy củ của Phúc Thanh Bang a.
Lần này cậu tự ý xong vào đây, đã phá hủy quy củ Phúc Thanh Bang, bất quá xét thấy cha của cậu vừa mất, cho nên đặc biệt phá lệ tha cho cậu lần này." Vưu Hiên nói, "Chuyện của cha cậu, chúng tôi cũng rất khổ sở, tuy ông ấy đã phản bội Phúc Thanh Bang, bất quá dù sao ông ấy cũng từng là công thần của Phúc Thanh Bang, trong bang cũng sẽ không bạc đãi cậu.
Về sau tất cả chi phí sinh hoạt của cậu sẽ do Phúc Thanh Bang thanh toán, có phiền toái gì cũng có thể tìm các chú, các bác đang ngồi ở nơi đây, tôi tin tưởng bọn họ sẽ giúp cho cậu."
"Không cần." Triệu Hâm nói, "Lần này tôi đến đây không phải là vì muốn giành lấy chi phí sinh hoạt, cũng không phải muốn để cho Phúc Thanh Bang chiếu cố tôi.
Cha của tôi hơn nửa đời chinh chiến, vì Phúc Thanh Bang lập được rất nhiều công lao hãn mã, hơn nữa, đã từng cứu cha con Tạ bang chủ một mạng.
Vì vậy ông ấy đã mang rất nhiều bệnh tật trên người, tuy nhiên ông ấy lại chưa từng yêu cầu trong bang cho ông ấy cái gì, vẫn trung thành và tận tâm, không oán không hối vì Phúc Thanh Bang trả giá.
Chuyện ông ấy bị giết chết, tôi cũng không có gì để nói, người ở trong giang hồ, thì đã sớm ngờ tới sẽ có một ngày như vậy.
Nhưng là, ngay cả chết mà còn muốn cho cha tôi mang tội danh là một tên phản đồ, tôi đây không thể chấp nhận việc này được.
Hôm nay tôi đến đây, chỉ là muốn đòi lại cho cha tôi một cái công đạo."
"Triệu Hâm, tôi cũng không muốn tin tưởng chuyện cha cậu sẽ là người nằm vùng, dù sao, ông ấy đã từng đã cứu mạng tôi, không có cha cậu, thì cũng sẽ không có tôi ngày hôm nay." Tạ Đông Bách nói, "Bất quá, Vưu Sư Gia đã điều tra rất rõ ràng, sự thật là cha của cậu quả thật là người do Hắc Long hội phái tới Phúc Thanh Bang nằm vùng.
Chỉ là, ông ấy đã bị giết chết, tôi cũng không muốn truy cứu quá nhiều, dù