Diêm Khôn xuất hiện, rõ ràng khiến cho tất cả đường chủ có chút kinh ngạc, hơn nữa được mang ra đến đây lại là một cỗ thi thể.
Trên cổ của thi thể có một vết đao hết sức rõ ràng, chỉ là, đã không còn có máu tươi chảy ra ngoài ra nữa.
Tạ Đông Bách cũng có chút mơ hồ, không rõ Vưu Hiên đến cùng đùa nghịch thủ đoạn gì, kinh ngạc nói: "Vưu Sư Gia, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?"
"Bang chủ đừng nóng vội, tôi sẽ chậm rãi giải thích cho mọi người." Vưu Hiên cung kính nói.
Dừng một chút, Vưu Hiên nhìn Triệu Hâm, hỏi: "Triệu thiếu gia, tôi nghĩ cậu có lẽ quen biết người này a?"
"Đương nhiên quen biết." Triệu Hâm nói, "Anh ấy là Diêm Khôn, là trợ thủ đắc lực của cha tôi, anh ấy một mực giúp cha tôi quản lý chuyện ở bến tàu.
Anh ấy như thế nào lại ở trong tay Vưu Sư Gia, hơn nữa còn bị người giết chết? Sau khi cha tôi chết, tôi đã từng đi tìm anh ấy, nhưng lại không có tin tức của anh ấy."
"Các vị đường chủ đang ngồi ở đây cũng đều nhìn thấy, tôi tin tưởng mọi người có lẽ đều biết người này là ai a? Đúng vậy, người này chính là trợ thủ đắc lực của Triệu đường chủ, một mực hỗ trợ quản lý sự vụ bến tàu, Diêm Khôn." Vưu Hiên chậm rãi nói, "Vào đêm Triệu đường chủ bị người sát hại, tôi đã lập tức dẫn người đi tới nhà Diêm Khôn, lúc ấy tên tiểu tử này đang tính chạy trốn thì bị chúng tôi bắt giữ.
Căn cứ điều tra của tôi, thì Diêm Khôn chính là người do Hắc Long hội phái tới Phúc Thanh Bang nằm vùng, trong tay tôi có một sắp tư liệu, mọi người có thể truyền tay nhau đọc lấy một chút." Vừa nói, Vưu Hiên vừa từ trong túi tiền móc ra một xấp tài liệu, sau đó để cho thủ hạ cầm xuống đưa cho những đường chủ kia xem qua.
"Hắn làm những chuyện như vậy, rất nhiều huynh đệ cũng có thể làm chứng, nếu như mọi người không tin có thể đi tìm những huynh đệ kia tra hỏi." Vưu Hiên nói.
Những đường chủ kia sau khi xem qua tư liệu, biểu lộ trên mặt cũng trở nên nghiêm túc, phía trên ghi chép vô cùng kỹ càng, tin tưởng sẽ không có giả dối.
Hơn nữa, còn có rất nhiều huynh đệ có thể làm chứng, bọn họ tin tưởng, nếu như Diêm Khôn không phải là người nằm vùng thì Vưu Hiên cũng không thể khiến cho nhiều huynh đệ cùng một chỗ giúp ông ấy nói dối như vậy.
Triệu Hâm tự nhiên cũng nhìn thấy rõ ràng ở trong mắt, biểu lộ hiển nhiên phi thường khiếp sợ cùng phẫn nộ, cùng Diêm Khôn ở chung lâu như vậy, thế nhưng mà hắn lại không biết Diêm Khôn là người nằm vùng.
"Tôi tin tưởng các vị đường chủ đều tin tưởng vào chuyện này a? Chuyện này không thể nào nói tôi đỗ oan cho huynh đệ Phúc Thanh Bang chúng ta a?" Vưu Hiên nói.
"Diêm Khôn là người nằm vùng, chúng tôi tin tưởng, chúng tôi cũng không có gì để nói.
Thế nhưng mà, bây giờ chúng ta đang thảo luận chính là Triệu đường chủ có phải là người nằm vùng hay không, mà không phải là Diêm Khôn.
Cho dù Diêm Khôn là người nằm vùng, vậy cũng không thể nói rõ Triệu đường chủ là người nằm vùng a." Sơn gia nói, "Các vị đường chủ ý kiến gì không? Cảm thấy lời tôi nói có đạo lý hay không?"
"Đúng vậy a, đúng vậy a, Sơn gia nói rất đúng.
Diêm Khôn là người nằm vùng cùng Triệu đường chủ có phải là người nằm vùng hay không, hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ gì ah." Những đường chủ khác sau khi hơi sững sờ, liền nhao nhao phụ họa nói.
"Sau khi bắt được Diêm Khôn, tôi đã tiến hành thẩm vấn Diêm Khôn suốt đêm, Diêm Khôn cũng đã khai ra tất cả mọi chuyện.
Triệu đường chủ là người nằm vùng, cũng là do Diêm Khôn nói ra, hơn nữa căn cứ vào đủ loại chứng cứ xác thực, khiến cho tôi không thể không tin tưởng Triệu đường chủ chính là người nằm vùng.
Vốn tôi có ý định để cho Diêm Khôn đối chất cùng các vị đường chủ, thế nhưng mà, vừa rồi, đã có người xông vào giết chết Diêm Khôn." Vưu Hiên nói, "Chuyện này quả thật là sơ suất của tôi, tôi thật không ngờ lại có người to gan đến như vậy, cũng dám xông vào nơi này.
Bất quá, căn cứ vào lời nói của đệ tử trông coi Diêm Khôn, tôi có lý do tin tưởng, người ám sát Diêm Khôn chính là Ninja của Hắc Long hội, mục đích là vì không muốn để cho chúng ta tra ra những người nằm vùng khác ở bên trong Phúc Thanh Bang chúng ta."
"Đúng vậy a đúng vậy a, vừa rồi người nọ quả thật xuất quỷ nhập thần, tôi cùng Phúc Sơn còn không có nhìn thấy rõ ràng chuyện gì xảy ra, thì Diêm Khôn đã bị người đó giết chết.
Chờ chúng tôi kịp phản ứng, vừa tính ra tay thì lại bị đối phương đánh ngất xỉu." Đệ tử thấp lùn trông coi Diêm Khôn nói.
"Phế vật, anh còn có mặt mũi nói chuyện này nữa sao, nếu như không phải các anh lơ là, thì Diêm Khôn như thế nào lại bị giết chết, các anh có biết đã phạm vào bao nhiêu sai lầm hay không.
Hừ!" Vưu Hiên hừ lạnh một tiếng, khiển trách nói.
Hai gã đệ tử Phúc Thanh Bang kia sợ tới mức cúi đầu, không dám nói một lời nào.
"Chết không có đối chứng.
Chuyện này còn không phải do Vưu Sư Gia tự nói sao? Diêm Khôn là người nằm vùng không giả, nhưng chúng tôi lại làm sao biết được Diêm Khôn có phải bị hai người này giết chết hay không?" Triệu Hâm nói, "Bên ngoài phòng thủ rất nghiêm mật, tôi nghĩ, ngay cả một con ruồi cũng bay vào không được a? Chớ nói chi là một con người, hơn nữa còn giết chết Diêm Khôn.
Những lời này, mọi người tin tưởng sao?"
"Lời tôi nói đều là sự thật, Diêm Khôn quả thật đã bị một người mặc đồ đen giết chết.
Hơn nữa...!Hơn nữa chúng tôi tại sao phải giết Diêm Khôn a? Tuy chúng tôi hận Diêm Khôn là người nằm vùng, nhưng Vưu Sư Gia đã nói với chúng tôi, Diêm Khôn rất quan trọng, muốn chúng tôi canh giữ cẩn thận, chúng tôi nào dám tự tiện làm chủ giết chết Diêm Khôn ah." Gã đệ tử thấp lùn cuống quít nói.
Diệp Khiêm cũng có chút mê hoặc, rất hiển nhiên kẻ sát hại Diêm Khôn không phải là người Hắc Long hội, như vậy, sẽ là ai chứ? Kỳ thật, người đầu tiên mà Diệp Khiêm nghĩ đến chính là Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, thế nhưng mà, tiểu tử này có lẽ không có lý do làm như vậy a? Có chút nhíu mày, Diệp Khiêm không khỏi phải suy nghĩ một cách cẩn thận.
"Đúng vậy, các anh không dám tự tiện làm chủ, mà có người phân phó các anh làm như vậy, có đúng không?" Triệu Hâm nói, "Sự thật chính là, Vưu Sư Gia đã phân phó các anh giết chết Diêm Khôn, tốt một cái chết không có đối chứng, đến lúc đó còn không phải mặc cho Vưu Sư Gia nói nha.
Ông ấy nói Diêm Khôn nói ai là người nằm vùng, thì người đó chính là người nằm