Lời Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói không phải không có lý, nếu như Hắc Long hội muốn đối phó Y Tác Nhĩ Đức thì bọn họ đã sớm động thủ rồi.
Bất quá, đứng tại góc độ của Diệp Khiêm mà nói, thì Y Tác Nhĩ Đức dù sao cũng vì hắn cho nên mới đích thân tới nơi này, vì vậy Diệp Khiêm cũng không hy vọng Y Tác Nhĩ Đức xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Nếu như, Y Tác Nhĩ Đức bị giết chết trong lúc chiến đấu với lính đánh thuê Bát Kỳ thì Diệp Khiêm không có lời nào để nói, dù sao lúc chiến đấu khó tránh khỏi sẽ có thương vong, chỉ là, nếu để cho hắn chết như vậy, thì không khỏi có chút khó ăn nói a.
Diệp Khiêm cũng không muốn cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe náo ra mâu thuẫn gì nữa rồi, hắn đã không có nhìn thấy bộ mặt nhỏ mọn của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lâu rồi, vậy mà bây giờ hắn lại cùng mình nổi lên tính tình đùa nghịch.
Bất quá, Diệp Khiêm ngược lại rất vui mừng khi nhìn thấy Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có tính tình như vậy, trước kia lúc hắn và Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cùng theo Lâm Cẩm Thái học võ, lúc đó Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thường xuyên biểu hiện ra ngoài loại tính tình đùa nghịch này.
Sau khi gõ cửa, bên trong truyền đến âm thanh của Y Tác Nhĩ Đức, "Ai?"
"Là tôi, Diệp Khiêm!" Diệp Khiêm đáp.
"Là anh Diệp hả?." Mở cánh cửa ra.
Nhìn thấy Diệp Khiêm, Y Tác Nhĩ Đức ha ha cười cười, nói: "Mau vào đi, bên ngoài lạnh lắm.
Đúng là thời tiết chết tiệt, như thế nào mà lạnh như vậy ah."
Hơi sững sờ, Diệp Khiêm bất đắc dĩ cười cười, nói: "Y Tác Nhĩ Đức, anh như thế nào cũng học nói thô tục nữa a, chuyện này cũng không giống như là Y Tác Nhĩ Đức tao nhã thân sĩ mà tôi biết nha."
"Ha ha, mấy thứ kia đều là do tôi giả vờ mà thôi.
Loại người chúng ta đều là lưu manh, cầm đao cầm súng cùng người ta liều mạng, đâu thể xem là thân sĩ gì a.
Trước kia tôi biểu hiện ra ngoài là người tốt một chút, mục đích là vì không muốn cho người ta xem thường mà thôi." Y Tác Nhĩ Đức nói, "Anh cũng biết, những người trong giới thượng lưu thường thích giả bộ thân sĩ, nếu như tôi không giả bộ một chút, thì sẽ không cách nào ở cùng với mấy em trong giới thượng lưu được ah."
"Con rùa mặc lên bao tải, cũng không thể biến thành cá sấu." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không mặn không nhạt nói.
Diệp Khiêm cùng Lâm Phong nghe xong, thiếu chút nữa nhịn không được bật cười, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe dùng từ ngữ này hình dung cũng hơi quá mức rồi.
Hai ben đều là bằng hữu của mình, Diệp Khiêm cũng không hy vọng hai người kia đánh đập tàn nhẫn a.
Y Tác Nhĩ Đức có chút sửng sốt, kinh ngạc men theo thanh âm nhìn lại, ánh mắt đã rơi vào trên người Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, lông mày có chút nhíu lại, nói: "Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe? Tại sao anh lại ở nơi này?"
Tuy tiếng Hán của Y Tác Nhĩ Đức cũng không tệ, bất quá, hắn cũng không có nghe hiểu ý tứ của trong lời nói của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe.
Tiếng Hán là một môn học vấn rất cao thâm, một chữ thường thường có rất nhiều ý nghĩa, cho dù là người Hoa Hạ chính tông cũng không thể hoàn toàn lý giải Hán ngữ, huống chi là Y Tác Nhĩ Đức đối với Hán ngữ cũng không phải rất tinh thông.
"Ah, Thiên Hòe tới đây giúp tôi." Diệp Khiêm nhìn thấy bộ dạng của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, đã biết rõ hắn muốn chống đối Y Tác Nhĩ Đức, vì vậy liền cuống quít nói.
"Diệp Khiêm, tôi biết rõ anh là người trọng tình trọng nghĩa, thế nhưng mà anh phải hiểu rõ, anh ấy là phản đồ Nanh Sói, anh không có giết chết anh ấy là đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.
Anh sao có thể mong đợi anh ấy có thể giúp anh? Anh cũng đừng quên chuyện đã xảy ra tại Ai Cập, anh ấy thiếu chút nữa đã giết chết anh." Y Tác Nhĩ Đức nói.
"Như thế nào? Anh muốn thay Diệp Khiêm xuất đầu sao? Vậy cũng phải xem anh có năng lực như thế không, có đủ phân lượng hay không.
Tuy tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi là tập đoàn lính đánh thuê lớn nhất thế giới, thế nhưng mà tôi cũng không có sợ anh a." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe hừ lạnh một tiếng, nói.
"Hừ, cho dù tôi không có năng lực kia, tôi cũng tuyệt đối sẽ không để cho anh tổn thương Diệp Khiêm." Y Tác Nhĩ Đức vừa mới nói xong, một bộ dạng muốn xông lên trước cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe phân cao thấp.
Nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng Diệp Khiêm rất vui vẻ, điều này đã nói rõ Y Tác Nhĩ Đức thật lòng xem hắn là bằng hữu, huynh đệ.
Bất quá, Diệp Khiêm vẫn rất rõ ràng, Y Tác Nhĩ Đức tuyệt đối không phải là đối thủ của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, hắn tìm Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe dốc sức liều mạng thì không thể nghi ngờ là muốn chết.
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không đối phó thành viên Nanh Sói, đó là bởi vì trong lòng hắn còn có một phần tình nghĩa, thế nhưng mà đối với Y Tác Nhĩ Đức, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng không có cố kỵ nhiều như vậy, hắn cũng không để ý tới chuyện Y Tác Nhĩ Đức có phải là bạn của Diệp Khiêm hay không.
Nếu như Y Tác Nhĩ Đức thật sự chọc giận Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, thì Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe sẽ giết chết hắn không chút do dự.
Giơ tay đặt ở trên bả vai của Y Tác Nhĩ Đức, Diệp Khiêm khẽ cười nói: "Tôi biết rõ anh muốn tốt cho tôi, bất quá tôi có chừng mực.
Yên tâm đi, lần này Thiên Hòe thật sự tới giúp tôi, hơn nữa, nếu như không phải anh ấy tới đây, thì chỉ sợ chúng ta bây giờ đã thất bại thảm hại rồi.
Tốt rồi, đến, chúng ta đi vào trong thương lượng chi tiết cụ thể một chút."
Vừa nói, Diệp Khiêm vừa hướng Lâm Phong cho hắn một cái ánh mắt.
Lâm Phong hiểu ý của hắn, âm thầm đưa cho Diệp Khiêm một cái ánh mắt, sau đó quay đầu nhìn Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe mỉm cười, kéo tay của hắn, nói: "Tốt rồi, đến đây đi, chúng ta đi vào trong rồi nói chuyện."
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe tự nhiên là sẽ không cùng Y Tác Nhĩ Đức náo loạn, đối với hắn mà nói, Y Tác Nhĩ Đức chỉ là người xa lạ, cùng với những tiểu miêu tiểu cẩu trên đường không có gì khác nhau.
Bất quá, chứng kiến biểu hiện vừa rồi của Y Tác Nhĩ Đức, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe vẫn có chút vui mừng, dù sao, Diệp Khiêm có thể có được sự ủng hộ của Y Tác Nhĩ Đức, chuyện này đối với sự phát triển của Nanh Sói là phi thường có lợi.
Sau khi vào trong phòng ngồi