Sáng sớm hôm sau, Diệp Khiêm, Lâm Phong cùng với gã thợ trang điểm kia lái ô-tô hướng chỗ khách sạn Tống Nhiên đang ở chạy tới, sau đó bốn người lái ô-tô hướng tới hội trường giải thi đấu võ thuật chạy tới.
Giải thi đấu võ thuật được thiết lập tại một sân thể dục, nơi đây là sản nghiệp của tập đoàn Bách Địa, ước chừng có thể dung nạp mười vạn người, trên dưới hai tầng, tầng trên chính là dành cho khách quý vị, có phòng riêng, chủ yếu là dùng để chiêu đãi những người có thân phận địa vị đến xem thi đấu.
Tập đoàn Bách Địa tại Nhật Bản cũng có thể coi là tập đoàn lớn số một số hai, có tài chính cùng nhân mạch khổng lồ, mục đích tổ chức giải thi đấu võ thuật lần này là vì gia tộc Bách Địa muốn rữa tiền, hơn nữa cũng lợi dụng giải thi đấu võ thuật lần này để lôi kéo người bỏ phiếu cho Đảng Dân Chủ (JDP).
Lúc đến cửa ra vào hội trường giải thi đấu võ thuật, chỉ thấy bên trong toàn là người, xe cộ không ngừng lui tới.
Cánh cửa hội trường to như vậy, mà bị chắn chật như nêm cối, cũng may có cảnh sát sảnh Đông Kinh phụ trách công tác khai thông, nếu không chỉ sợ là ngay cả cổng cũng không thể đi vào.
Dưới sự hợp tác của gia tộc Ninja Y Hạ cùng cảnh sát sảnh Đông Kinh, người đến xem thi đấu cũng được sắp xếp tiến vào trong hội trường.
Tập đoàn Hạo Thiên cùng tập đoàn Bách Địa có quan hệ hợp tác, hơn nữa mối quan hệ giữa hai bên cũng coi như không tệ.
Lúc sáng sớm, Bách Địa Phong đã liên hệ với Tống Nhiên, hỏi thăm cô ấy hôm nay có tới tham gia nghi thức khai mạc hay không.
Đương nhiên, cũng vì lễ tiết nên cũng ân cần thăm hỏi Diệp Khiêm một chút.
Bởi vậy, lúc xe của Diệp Khiêm, Lâm Phong cùng Tống Nhiên vừa mới dừng lại tại cửa ra vào hội trường, thì Bách Địa Phong cùng trợ thủ Trung Trạch Khánh Tử của hắn liền từ thông đạo khách quý bên cạnh đi ra.
Nhìn thấy Tống Nhiên, trên mặt của Bách Địa Phong lập tức hiện lên bộ dạng tươi cười, nhanh chóng bước lên nghênh đón.
"Tống tiểu thư, cô rốt cuộc đã tới, tôi chờ cô đã lâu rồi." Bách Địa Phong sau khi cùng Tống Nhiên bắt tay, ánh mắt chuyển hướng sang Diệp Khiêm bên cạnh, nói tiếp: "Diệp tiên sinh, anh cũng tới."
"Bách Địa tiên sinh đã mời, thì tôi sao dám từ chối.
Hơn nữa, tập đoàn Hạo Thiên đang cùng tập đoàn Bách Địa hợp tác, tôi tự nhiên phải đến cổ động rồi.
Không biết có gây thêm phiền toái cho Bách Địa tiên sinh hay không?" Diệp Khiêm có chút cười cười, nói.
"Đâu có đâu có, Diệp tiên sinh có thể tới cổ động, là vinh hạnh cho Bách Địa Phong tôi.
Thật ra, tôi còn muốn cảm tạ Diệp tiên sinh nữa a." Bách Địa Phong có chút cười cười, nói.
"Ah? Bách Địa tiên sinh xin chỉ giáo cho?" Diệp Khiêm nói.
"Chuyện lính đánh thuê Bát Kỳ...!Ha ha, tôi và anh ngầm hiểu lẫn nhau là tốt rồi." Bách Địa Phong ha ha nở nụ cười một chút, nói, "Nếu như không phải anh giúp tôi chế trụ một phần lực lượng của Hắc Long hội, thì gia tộc Ninja Y Hạ chúng tôi cũng sẽ không thuận lợi như vậy."
Nếu Hắc Long hội đã biết rõ lính đánh thuê Bát Kỳ là do Diệp Khiêm tiêu diệt, thì Bách Địa Phong tự nhiên cũng có thể biết.
Huống hồ, cho dù không biết là do Diệp Khiêm gây ra, thì chỉ cần tinh tế suy nghĩ một chút, cũng có thể đoán nghĩ ra được.
Diệp Khiêm nhàn nhạt nở nụ cười một chút, cũng không có nói gì, khiến cho Bách Địa Phong có chút cân nhắc không thấu.
Dừng một chút, Bách Địa Phong chỉ Trung Trạch Khánh Tử bên cạnh, nói: "Để tôi giới thiệu cho các vị, đây chính là trợ thủ của tôi, Trung Trạch Khánh Tử tiểu thư.
San này tại Nhật Bản nếu như các vị có xảy ra chuyện gì thì cũng có thể liên hệ với cô ấy, Trung Trạch Khánh Tử tiểu thư nhất định sẽ hết sức tương trợ."
"Xin chào Diệp tiên sinh, Tống tiểu thư." Trung Trạch Khánh Tử cúi người chào, thái độ khiêm cung.
Lông mày của Diệp Khiêm có chút nhíu lại, liếc qua Lâm Phong bên cạnh, Lâm Phong hiển nhiên cũng có suy nghĩ giống hắn, lông mày cũng hơi hơi cau lại.
Không biết vì cái gì, Diệp Khiêm cảm giác khí tức trên người Trung Trạch Khánh Tử rất giống với khí tức trên người Tiểu Đảo Hoa Âm, không khỏi thầm suy nghĩ nói: "Chẳng lẽ cô gái này cũng là người của Sakura mị nhẫn? Chẳng lẽ Sakura mị nhẫn cũng lệ thuộc gia tộc Ninja Y Hạ?"
Tuy trong lòng có nghi hoặc này, nhưng lúc này lại không tiện biểu đạt ra ngoài, rất nhanh chóng đem nghi hoặc trong lòng áp chế xuống, Diệp Khiêm có chút cười cười, nói: "Vậy tôi xin tạ ơn Bách Địa tiên sinh trước.
Về sau còn có nhiều chỗ muốn dựa vào sự trợ giúp của Trung Trạch Khánh Tử tiểu thư, hi vọng Trung Trạch Khánh Tử tiểu thư chiếu cố nhiều hơn."
"Nếu Diệp tiên sinh có chuyện gì cần giúp đỡ thì cứ nói với tôi nha.
Anh chớ có khách sáo làm gì." Trung Trạch Khánh Tử nói.
"Tiếng Hán của Trung Trạch Khánh Tử tiểu thư nói rất tốt a, nếu như không phải được Bách Địa tiên sinh giới thiệu thì tôi còn tưởng cô ngươi là Hoa Hạ a." Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói.
"Tiểu nữ đã từng du học ở Hoa Hạ bốn năm, nên có thể miễn cưỡng nói một ít Hán ngữ." Thái độ của Trung Trạch Khánh Tử vẫn khiêm cung như vậy, tất cung tất kính, phảng phất giống như cô là nữ nô của Diệp Khiêm vậy.
Bất quá, con gái Nhật Bản chính là như thế, bất kể nói thế nào, thì gái Nhật rất thích hợp để lấy làm vợ, ít nhất bọn họ rất biết hầu hạ đàn ông, không giống như con gái Hoa Hạ, chẳng những ghét đàn ông nghèo xấu, mà còn hi vọng đàn ông Hoa Hạ phải hầu hạ các cô chu chu đáo, có chút điêu ngoa tùy hứng a.
"Diệp tiên sinh, Tống tiểu thư, phòng của hai người đã chuẩn bị xong.
Không bằng chúng ta đi vào trước rồi nói sau, được không nào?" Bách Địa Phong nói.
"Khách theo ý chủ, hết thảy đều do Bách Địa tiên sinh an bài là tốt rồi." Diệp Khiêm nói.
"Diệp tiên sinh quá khách khí.
Mời!" Bách Địa tiên sinh làm một thủ thế mời, sau đó mọi người cất bước hướng thông đạo khách quý đi đến.
Vừa mới cất bước đi, thì một chiếc xe Rolls-Royce Phantom đã dừng lại bên cạnh mọi người, bọn người Diệp Khiêm không khỏi dừng bước quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cửa xe mở ra, một gã đàn ông trung niên ước chừng hơn 40 tuổi chậm rãi từ trong xe đi ra.
Một thân âu phục màu đen, diện mục thanh tú, đeo một cặp mắt kính viền vàng, thập phần nho nhã.
Gã đàn ông trung niên nhìn thấy bọn người Diệp Khiêm, sau khi có chút sửng sốt, liền cất bước bước đi qua.
Sau lưng hắn là bốn bảo tiêu tuổi trẻ đeo kính râm, thần sắc nghiêm túc, khiêm cung đi theo sau lưng hắn.
"Náo nhiệt quá ah." Gã đàn ông trung niên nhìn quanh bốn phía, sau đó ánh mắt của hắn nhìn hướng Bách Địa Phong, nói, "Anh là Bách Địa Phong, con trai của Bách Địa Nhất Lang?"
"Đúng vậy.
Không thể ngờ Thiên Diệp tiên sinh lại đại giá quang lâm, vãn bối rất vinh hạnh được gặp mặt a."