Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có chút lắc đầu, nói: "Tôi cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
Không nghĩ tới, nó vẫn lưu lại hậu chiêu như vậy.
Cho tới nay, tôi đều cho rằng công phu của nó thuộc loại nhu hòa, thiếu khuyết cương mãnh chi khí, xem ra là tôi đã sai rồi ah.
Lúc trước tôi và nó cùng bái một sư phụ, tuy sư phụ đã dốc túi truyền thụ, nhưng tôi lại chỉ yêu thích Bát Cực Quyền, bởi vì nó có thế công hung mãnh, có xu thế Hoành Tảo Thiên Quân.
Còn nó thì lại thích Thái Cực Quyền, ưa thích lấy nhu thắng cương.
Thật không ngờ, một thân công phu cương mãnh của nó cũng không kém hơn tôi chút nào a."
Đây cũng không phải là Diệp Khiêm cố ý tàng tư.
Lúc trước thật sự rất thích Thái Cực Quyền, ưa thích loại vị đạo tứ lạng bạt thiên cân này, thế nhưng mà công phu của hắn đã đạt đến trình độ nhất định, nếu muốn tiến bộ thì rất khó khăn.
Mà nếu như muốn đánh vỡ bình cảnh này, thì nhất định phải dùng một lối tắt khác, chính là tu luyện một loại công phu khác hoàn toàn so với công phu đang dùng hiện tại, từ đó mới có thể khiến cho công phu hiện tại tiến bộ.
Vô luận là ngoại gia quyền hay là nội gia quyền, đều chẳng qua là một môn quyền pháp mà thôi, chẳng qua là phương pháp tu luyện khác nhau mà thôi.
Thế nhưng mà cũng bởi vì phương pháp tu luyện khác nhau, lại thường có thể đền bù chỗ thiếu hụt của nhau, từ đó có thể giúp cho công phu của mình tăng lên.
"Xem ra anh ấy ngay cả anh cũng giấu giếm a, anh ấy cũng không hiền hậu ah." Lâm Phong có chút lắc đầu, vừa cười vừa nói.
Hắn tự nhiên không phải là đang trách cứ Diệp Khiêm, chỉ là một loại phương thức trêu đùa mà thôi.
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe chỉ nhàn nhạt hừ một tiếng, cũng không nói lời nào.
Mặc dù nói những chiêu thức Diệp Khiêm đang dùng uy lực vô cùng, nhưng cũng không phải là nói công phu của Diệp Khiêm còn cao hơn Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe a.
Đối với thiên phú của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, Diệp Khiêm vẫn luôn bội phục không thôi, những năm gần đây công phu của hắn có chút tiến bộ, thì công phu của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng có tiến bộ vượt bậc.
Cho dù Diệp Khiêm tu luyện thành công những chiêu thức cương mãnh này, thì hắn cũng không cho rằng hắn có thể đánh bại Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, hơn nữa, hắn cũng chưa từng có ý nghĩ muốn đánh bại Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe.
Thế công của Diệp Khiêm càng ngày càng mãnh liệt, chiêu thức ra càng ngày càng nhanh, mà ngay cả chút ít sơ hở cũng bởi vì tốc độ ra đòn quá nhanh nên thuận lợi che giấu đi, Cho dù Địch Nhượng có nhìn ra sơ hở, thì cũng không có biện pháp bắt lấy sơ hở để công kích Diệp Khiêm.
Bất quá, nếu như đổi lại là Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thì sẽ là một cảnh tượng khác a.
Nếu như Diệp Khiêm để lộ ra sơ hở, thì Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhất định có thể nhanh chóng chuẩn xác nắm bắt lấy.
"Phanh" một tiếng, hai nắm đấm của Diệp Khiêm đột nhiên nện vào trên người Địch Nhượng, lập tức đem cả người hắn đánh bay ra ngoài, đụng vào dây thừng xung quanh lôi đài.
Địch Nhượng thuận thế giơ tay bắt lấy dây thừng, ổn định lại thân thể của mình, lúc muốn phản kích, thì lại phát hiện bản thân hắn không còn có chút khí lực nào hết.
Xem ra một đòn vừa rồi của Diệp Khiêm khiến cho hắn bị thương không nhẹ.
"Tôi thua!" Địch Nhượng ảo não nói, vẻ mặt chán chường, biểu lộ cô đơn và tuyệt vọng.
Hắn thua không chỉ về mặt công phu, mà còn thua mất tôn nghiêm của mình, thua mất giấc mộng của mình, thậm chí thua luôn tương lai của mình.
"Muốn chém muốn giết thì cứ tự nhiên a."
Diệp Khiêm có chút cười cười, nói: "Anh có khi nào nói muốn giết em a? Phương pháp giết người có rất nhiều loại, nếu như anh muốn giết em, thì tuyệt đối sẽ không dùng biện pháp như vậy."
"Cho dù anh không giết tôi, thì tôi cũng sẽ không cảm kích anh đâu.
Muốn để cho tôi làm tay sai cho anh, đó là chuyện tuyệt đối không thể nào xảy ra, tôi biết rõ loại người giống như anh thích nhất là nhìn thấy cái gì? Anh không phải là muốn nhìn thấy loại người giống như tôi bị anh đùa bỡn trong lòng bàn tay sao, cho rằng toàn bộ người trong thiên hạ đều muốn nịnh bợ anh.
Tôi nói cho anh biết, anh sai rồi, tuy Địch Nhượng tôi không phải là đại nhân vật nào, cũng không có năng lực gì, thế nhưng mà ít nhất thì tôi còn có mấy phần cốt khí." Địch Nhượng dứt khoát kiên quyết nói.
"Cốt khí?" Diệp Khiêm nhàn nhạt cười cười, nói, "Một người ngay cả cơ hội bày ra trước mặt của mình nhưng lại không biết quý trọng, thì chính là kẻ ngu dốt, không có thuốc chữa, là người vĩnh viễn sẽ không bao giờ trở thành người thành công."
"Hừ, thế nhưng mà nếu vì thành công, liền đánh đổi tôn nghiêm của mình thì thành công lại có làm được cái gì? Vẫn bị người ta nhạo báng là một kẻ phế vật mà thôi." Địch Nhượng nói.
"Địch..." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe há to miệng, vừa định muốn nói ra, Diệp Khiêm lại phất tay cắt đứt lời nói của hắn.
Hướng về phía Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nở nụ cười có chút áy náy, Diệp Khiêm cho hắn một ánh mắt, hắn hiểu ý, liền không nói thêm gì nữa.
Sau đó, ánh mắt của Diệp Khiêm lại hướng đến trên người Địch Nhượng, nói: "Cái gọi là tôn nghiêm, bất quá chỉ là một loại tâm lý tự ti trong một khoảng thời gian dài của em mà thôi.
Thù hận trong tâm lý của em quá nghiêm trọng, có phải em cảm thấy tất cả những người có tiền trên thế giới này đều là người từ nhỏ đã giàu có?.
Anh nói cho em biết, không phải.
Anh biết rõ em là người Ân Độ, là người dân nghèo sống dưới đáy xã hội Ấn Độ, em muốn liều mạng dùng đôi tay của mình để cải biến vận mệnh của mình, tuy nhiên lại vấp phải trắc trở khắp nơi.
Anh cũng không ngại nói thẳng cho em biết, đúng vậy, anh quả thật có ý muốn lôi kéo em về bên cạnh anh, thế nhưng mà anh có nói là muốn cướp đoạt sự tôn nghiêm của em sao? Anh có thể nói cho em biết, bên trong những huynh đệ của anh, có rất nhiều người có công phu còn cao hơn em, cho nên cho dù thiếu đi em thì đối với anh cũng không là gì hết.
Anh chỉ cảm thấy trên người của em còn có mấy phần đáng giá để anh trợ giúp, cho nên anh mới nguyện ý cho em cơ hội, bởi vì anh cũng từng giống như em, cũng từng sinh hoạt dưới đáy xã hội, chịu đủ sự cười nhạo cùng mỉa mai của người khác, nếm hết thế gian ấm lạnh.
Chút ít vũ nhục mà em chịu đựng thì tính toán là gì? So với anh thì không đáng giá nhắc tới."
Địch Nhượng có chút sửng sốt một chút, hiển nhiên là hắn không ngờ Diệp Khiêm cũng từng có cuộc sống giống như hắn, ánh mắt không khỏi chuyển hướng về phía Quỷ